Thế giới đang nói về ngày phán xét. Đó là ngày Chúa Jesus trở lại thế gian để đưa những người tốt nhất đến một miền đất mới. Sau đó trái đất sẽ bị hủy diệt. Nhưng trước khi Jesus phán xét loài người thì chính chúng ta phải phán xét chúng ta.
Chúng ta phải phán xét những việc làm ngày ngày của chúng ta đối với thiên nhiên và con người. Phán xét về lòng tham lam, phán xét về sự độc ác, phán xét về những bất công, phán xét về thói lừa dối....
Và cụ thể hơn nữa và thật đơn giản, chúng ta hãy phán xét việc chúng ta đã để cho những con người vô tội đã bị chết thảm thương trong những vụ đắm tàu vô trách nhiệm.
Chỉ trong một thời gian không dài mà chúng ta đã phải chứng kiến những cái chết thảm thương từ hai vụ đắm tàu du lịch. Vụ đắm tàu ngày 17 tháng 2 ở vùng biển Titop ở Hạ Long và vụ đắm tàu Dìn Ký vào tối ngày 20 tháng 5. Nguyên nhân của những vụ đắm tàu này không gì khác ngoài sự vô trách nhiệm và sự vô cảm của chúng ta đối với con người. Những con tàu không đủ tiêu chuẩn kỹ thuật, những người điều khiển tàu không đủ trình độ và vô trách nhiệm với sinh mạng con người đến táng tận lương tâm.
Chúng ta có thể nhìn thấy sự vô trách nhiệm và vô cảm với số phận của con người nhan nhản trong đời sống này. Đó là trong trách nhiệm dạy dỗ con em trong các trường học, trách nhiệm trong xử lý chất thải, trách nhiệm trong an toàn thực phẩm, trách nhiệm với các bệnh nhân trong các bệnh viện, trách nhiệm trong các công trình xây dựng, trách nhiệm trong an toàn giao thông, trách nhiệm trong việc xử lý những bất công...
Ở mọi chốn mọi nơi con người lúc này đều thấy số phận mình thật bất trắc, thật mong manh. Những chiếc xe tải, xe công-tơn-nơ chạy như rồ dại và sẵn sàng nghiền nát bất cứ ai trên đường, những nguồn nước thải đổ ra sông, ra hồ...như những nguồn thuộc độc khổng lồ có thể nhấn cả làng chìm vào cái vực ung thư, những đường dây điện và ngay cả những máy ATM cũng luôn luôn trở thành những "khẩu súng" bắn tỉa thi thoảng lại hạ gục một người vô tội...
Những thứ đã và đang giết chết những con người vô tội kia duy nhất chỉ sinh ra từ sự vô trách nhiệm và sự vô cảm của những con người có trách nhiệm đối với xã hội mà thôi. Và với sự vô trách nhiệm và vô cảm như vậy, sẽ có nhiều hơn những làng ung thư, có nhiều hơn những con tàu bị đắm cuốn theo những con người vô tội, nhiều hơn những người bị cán nát trên đường, nhiều hơn những vụ hành hung trong nhà trường, nhiều hơn những nữ sinh bị gạ tình lấy điểm, nhiều hơn những hiệu trưởng Sầm Đức Xương, nhiều hơn những con người bị oan khuất...
Không chỉ là ngày 21 tháng 5 là ngày phán xét như nhiều người trên thế giới đang nói đến mà chúng ta hãy phán xét chính mình ngày ngày từ trong chính ngôi nhà của mình, trong chính công sở của mình.
Nguyễn Quang Thiều
0 Lời Bình:
Đăng nhận xét