Giới Thiệu

Blog Luật của Sự Thật là một trang blog đăng tải các tin tức bài vỡ liên quan đến những sự kiện bất công, lạm dụng luật pháp hiện đang xảy ra tại Việt Nam.

Cẩm nang Luật cho bạn và tôi: Tập 1

Xin nhấn vào đây để đọc tập 1 về quyền biểu tình.

Chân dung ông Nguyễn Đức Kiên

Chỉ trong một thời gian ngắn chưa đầy nửa năm, Sacombank đã nằm gọn trong tay của nhóm “bố già” Nguyễn Đức Kiên.

Cẩm nang Luật cho bạn và tôi: Tập 2

Xin nhấn vào đây để đọc tập 2 về quyền hội họp, lập hội, lập đảng.

Cẩm nang Luật cho bạn và tôi: Tập 3

Xin nhấn vào đây để đọc tập 3 về quyền tự do ngôn luận, quyền được thông tin.

Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhân Quyền. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nhân Quyền. Hiển thị tất cả bài đăng

29/6/13

Cẩm Nang Luật 4 cho Bạn và Tôi - Dành cho Cư Dân Mạng

LCST xin được giới thiệu cùng các bạn Cẩm Nang Luật cho Bạn và Tôi tập 4, dành cho Cư Dân Mạng, do Luật của Sự Thật hợp tác cùng với Luật sư Nguyễn Thành thực hiện và xuất bản. Cẩm Nang này được xuất bản nhân dịp hàng loạt các bloggers, facebookers bị trù dập, bắt bớ và bỏ tù chỉ vì họ dám lên tiếng bày tỏ chính kiến và lý tưởng yêu nước của mình qua những dòng chữ trên mạng. Với niềm hy vọng có thể giúp các bạn ít nhiều hiểu thêm được các quyền lợi của mình, mà chính Hiến Pháp và các Bộ Luật Việt Nam qui định, chúng tôi xin được trình bày một số vấn đề mà hiện nay dân cư mạng đang rất quan tâm, qua dạng hỏi đáp. Xin mời quý bạn đón xem.
 
CẨM NANG 4
DÀNH CHO CƯ DÂN MẠNG

Luật sư Nguyễn Thành

Trước khi đọc cẩm nang ngắn này, xin bạn lưu ý rằng nó được viết dựa trên những văn bản pháp luật đang có hiệu lực vào ngày 29-6-2013.
Câu 1. Tôi có một blog / facebook cá nhân, vậy tôi có cần phải lưu ý những văn bản pháp luật nào có liên quan không?
Trước hết, bạn cần lưu ý rằng một vấn đề pháp luật có thể được điều chỉnh bởi một hệ thống các văn bản pháp luật từ Hiến pháp, cho tới luật, nghị định, thông tư,... Tuy nhiên, khi có một số văn bản đặc thù quy định về vấn đề đó, không có nghĩa là các văn bản khác không có liên quan. Ví dụ, chúng ta có một nghị định quy định trực tiếp đến blog, nhưng bản thân việc bạn viết blog còn liên quan đến quyền tự do ngôn luận của bạn được thừa nhận tại Hiến pháp.
Chúng tôi khuyến nghị bạn quan tâm đến một số văn bản sau đây:
1. Hiến pháp năm 1992, sửa đổi năm 2001.
2. Bộ luật hình sự số 15/1999/QH10 và Luật sửa đổi một số điều của Bộ luật hình sự số 37/2009/QH12. Đặc biệt lưu ý các điều sau:
- Điều 87. Tội phá hoại chính sách đoàn kết
- Điều 88. Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam
- Điều 121: Tội làm nhục người khác
- Điều 122: Tội vu khống
- Điều 226: Tội đưa hoặc sử dụng trái phép thông tin trên mạng máy tính, mạng viễn thông, mạng Internet.
- Điều 258. Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân
3. Luật Công nghệ thông tin
4. Nghị định 97/2008/NĐ-CP về quản lý Internet và thông tin điện tử
5. Nghị định 28/2009/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên Internet.
7. Nghị định số 73/2010/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh và trật tự, an toàn xã hội. Đặc biệt lưu ý các điều sau:
6. Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền năm 1948 của Liên hợp quốc.
7. Công ước quốc tế về quyền dân sự và chính trị năm 1966 của Liên hợp quốc.

Câu 2. Blog / facebook có phải là một tài sản không?
Có. Theo quy định tại Điều 163, Bộ luật Dân sự năm 2005, tài sản bao gồm vật, tiền, giấy tờ có giá và các quyền tài sản. Ở đây, tài sản của bạn là quyền truy cập vào cơ sở dữ liệu của blog và quyền sở hữu trí tuệ đối với các nội dung bạn tải lên, kể cả mã nguồn blog (nếu mã nguồn đó là của bạn) và cách bạn sắp xếp các dữ liệu đó. Nói một cách khác, bạn là chủ sở hữu của tài khoản đăng nhập (username và password) và cơ sở dữ liệu của blog (database), cùng với quyền được truy cập và thao tác trên cơ sở dữ liệu đó.
Vì vậy, việc bạn sử dụng blog / facebook của bạn như thế nào, hoàn toàn là quyền của bạn, không ai được xâm phạm, trừ khi bạn cho phép họ làm thế.
Câu 3. Tôi có một blog cá nhân nhưng chạy trên tên miền riêng (www.abc.com). Liệu tôi có phải đăng ký với cơ quan nhà nước nào không?
Trường hợp bạn sử dụng tên miền quốc gia .vn thì bạn không cần quan tâm đến nội dung sau đây. Lý do là có thể là bạn đã phải khai báo đầy đủ thông tin cá nhân khi đăng ký tên trên miền đó rồi.
Nhưng nếu bạn sử dụng hay dùng các miền khác như .com, .net, .org, .asia,... thì bạn cần lưu ý đến một số quy định về thông báo tên miền.
Tại khoản 2, khoản 3 điều 23 Luật Công nghệ thông tin quy định như sau:
“2. Tổ chức, cá nhân sử dụng tên miền quốc gia Việt Nam ".vn" khi thiết lập trang thông tin điện tử không cần thông báo với Bộ Bưu chính, Viễn thông. Tổ chức, cá nhân khi thiết lập trang thông tin điện tử không sử dụng tên miền quốc gia Việt Nam ".vn" phải thông báo trên môi trường mạng với Bộ Bưu chính, Viễn thông những thông tin sau đây:
a) Tên tổ chức ghi trong quyết định thành lập, giấy phép hoạt động, giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh hoặc giấy phép mở văn phòng đại diện; tên cá nhân;
b) Số, ngày cấp, nơi cấp chứng minh thư nhân dân hoặc số, ngày cấp, nơi cấp hộ chiếu của cá nhân;
c) Địa chỉ trụ sở chính của tổ chức hoặc nơi thường trú của cá nhân;
d) Số điện thoại, số fax, địa chỉ thư điện tử;
đ) Các tên miền đã đăng ký.
3. Tổ chức, cá nhân phải chịu trách nhiệm trước pháp luật về tính chính xác của các thông tin quy định tại khoản 2 Điều này, khi thay đổi thông tin thì phải thông báo về sự thay đổi đó.”
Việc thông báo phải được tiến hành trên website thongbaotenmien.vn của Trung tâm Internet Việt Nam.

Câu 4. Nếu tôi dùng tên miền quốc tế (.com, .net,...) cho blog của mình mà không thông báo với cơ quan nhà nước thì sao?
Bạn có thể sẽ bị xử phạt, với số tiền từ 2 - 5 triệu đồng.
Điều 11, Nghị định 28/2009/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính trong quản lý, cung cấp, sử dụng dịch vụ Internet và thông tin điện tử trên Internet quy định như sau:
“Phạt tiền từ 2.000.000 đồng đến 5.000.000 đồng đối với các hành vi sử dụng tên miền cấp cao khác tên miền “.vn” mà không thông báo với Bộ Thông tin và Truyền thông; khai báo thông tin không chính xác hoặc không cập nhật khi có thay đổi thông tin liên hệ đối với cá nhân đăng ký, sử dụng tên miền “.vn”.”

Câu 5. Tôi có được quyền ghi âm, đăng hình trên blog của tôi không?
Pháp luật không cấm bạn ghi âm, ghi hình để đăng trên blog / facebook. Tuy vậy, bạn cần lưu ý rằng ngoại trừ ở các địa điểm công cộng, việc ghi âm, ghi hình của bạn cần tuân thủ các quy định về Bảo vệ bí mật nhà nước (xem câu 7), quyền cá nhân đối với hình ảnh (Điều 31 - Bộ luật Dân sự) và quyền bí mật đời tư (Điều 38 - Bộ luật Dân sự). Ngoài ra, cá nhân và tổ chức có quyền thiết lập các quy định riêng để bảo vệ các thông tin của mình (bao gồm cả âm thanh, hình ảnh, dữ liệu khác,...), việc bạn xâm phạm khu vực thuộc sở hữu của họ để ghi âm, ghi hình có thể khiến bạn phải bồi thường một khoản tiền lớn cùng với án tù nhiều năm, tùy từng vụ việc cụ thể.
Rất tiếc, pháp luật Việt Nam chưa có quy định cụ thể về quyền cá nhân đối với hình ảnh và quyền bí mật đời tư nên cách giải quyết phụ thuộc vào quan điểm của tòa án đối với từng vụ việc.

Câu 6. Tôi ghi âm, ghi hình được một cảnh vi phạm pháp luật của nhân viên nhà nước khi họ đang thi hành công vụ, nếu đăng lên blog thì tôi có gặp vấn đề rắc rối pháp lý nào không?
Có thể có. Bạn cần lưu ý các quy định pháp luật đã nêu tại phần trả lời câu hỏi số 5.
Trường hợp bạn ghi âm, ghi hình ở khu vực cấm có chứa bí mật nhà nước, bạn có thể bị xử phạt vi phạm hành chính với hành vi “quay phim, chụp ảnh, vẽ sơ đồ ở khu vực cấm” theo Điều 25, Nghị định số 73/2010/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh và trật tự, an toàn xã hội. Số tiền bị xử phạt có thể từ 500.000 đ đến 2.000.000đ.
Tuy nhiên, nếu bạn ghi âm, ghi hình các hành vi vi phạm pháp luật của công an, cán bộ, công chức nhà nước không nằm trong các khu vực cấm, ví dụ như ở các địa điểm công cộng, ngoài đường hay cơ quan nhà nước thông thường,... thì bạn hoàn toàn không phải chịu một rủi ro pháp lý nào cả. Trên thực tế, số lượng các khu vực cấm rất ít, do đó, phạm vi để bạn thực hiện quyền ghi âm, ghi hình rất rộng.
Câu 7. Tôi là sinh viên, nếu tôi viết bài phê phán nhà trường hoặc chính quyền, tôi có thể bị đuổi học không?
Không. Bạn chỉ bị đuổi học hoặc kỷ luật theo các văn bản về Quy chế đào tạo đại học, cao đẳng sau đây:
1. Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy theo hệ thống tín chỉ, ban hành kèm theo Quyết định số 43/2007/QĐ-BGDĐT ngày 15 tháng 8năm 2007 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
2. Thông tư số 57/2012/TT-BGDĐT về việc sửa đổi, bổ sung một số điều của Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy theo hệ thống tín chỉ ban hành kèm theo Quyết định số 43/2007/QĐ-BGDĐT ngày 15 tháng 8năm 2007 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
3. Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy, ban hành kèm theo Quyết định số 25/2006/QĐ-BGDĐT ngày 26 tháng 6 năm 2006 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
4. “Quy chế đào tạo đại học và cao đẳng hình thức vừa làm vừa học” ban hành kèm theo Quyết định số 36/2007/QĐ-BGD&ĐT ngày 28 tháng 6 năm 2007 của Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo.
Theo đó, bạn chỉ bị đuổi học khi kết quả học tập của bạn không đạt yêu cầu hoặc bạn vi phạm điều cấm về thi hộ - tức nhờ người khác thi hộ. Không có điều gì liên quan đến việc bạn viết blog phê phán nhà trường hoặc chính quyền.
Bên cạnh đó, hành vi viết blog của bạn là hành vi độc lập của cá nhân, dựa trên quyền tự do ngôn luận được Hiến pháp bảo vệ, nhà trường hoàn toàn không được pháp luật trao quyền để hạn chế quyền tự do ngôn luận của bạn.
Nhà trường chỉ có thể can thiệp bằng cách khởi kiện bạn ra tòa án dân sự khi họ cho rằng bài viết phê phán nhà trường của bạn đã gây thiệt hại về uy tín hoặc vật chất cho nhà trường, theo quy định của Bộ luật Dân sự.
Câu 8. Tôi là sinh viên, nhà trường có quyền yêu cầu tôi gỡ bài viết trên blog / facebook của mình không?
Không. Lý do tương tự như phần trả lời cho câu hỏi trên.
 
Câu 9. Tôi có được ghi hình ở khu vực có cắm biển “Cấm quay phim, chụp ảnh” không?
Đối với vấn đề này, bạn cần quan tâm đến các văn bản sau đây:
1. Pháp lệnh số 30/2000/PL-UBTVQH10 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về Bảo vệ bí mật nhà nước.
2. Nghị định số 33/2002/NĐ-CP của Chính phủ quy định chi tiết thi hành Pháp lệnh Bảo vệ bí mật nhà nước.
3. Quyết định số 160/2004/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ về việc xác định địa điểm cấm, khu vực cấm.
4. Thông tư số 12/2002/TT-BCA(A11) của Bộ Công an hướng dẫn thực hiện Nghị định số 33/2002/NĐ-CP.
5. Quyết định của Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương về các địa điểm cấm cụ thể trên địa bàn.
Theo đó, các cơ quan nhà nước chỉ có quyền đặt biển cấm tại các cơ sở, địa điểm chứa bí mật nhà nước, bao gồm các cơ sở quốc phòng, an ninh, khu vực biên giới, kho dự trữ chiến lược quốc gia và một số địa điểm khác (bao gồm cả một số địa điểm tạm thời trong tình huống nghiêm trọng). Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Bộ trưởng Bộ Công an và Chủ tịch UBND cấp tỉnh có quyền ra quyết định về các khu vực cấm cụ thể, nhưng không được trái với quy định của các văn bản có hiệu lực cao hơn.
Do vậy, có mấy vấn đề cần lưu ý:
      Khu vực cấm cụ thể phải nằm trong quyết định của cấp có thẩm quyền nhưng không trái với danh sách các khu vực cấm trong Quyết định 160 của Thủ tướng Chính phủ. Không ai được quyền cắm biển cấm ngoài các khu vực trong danh sách này.
      Khu vực cấm, dù đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt, phải đặt biển cấm theo quy định của Thông tư 12 của Bộ Công an. Nếu không có biển cấm thì người dân không có nghĩa vụ phải chấp hành.
      Tuy vậy, các quy định này chỉ có phạm vi áp dụng đối với các cơ sở chứa bí mật nhà nước và các địa điểm công cộng trong tình huống nghiêm trọng. Đối với các cơ sở thuộc sở hữu tư nhân, sở hữu của pháp nhân,... thì họ có toàn quyền đặt ra quy định cấm trong phạm vi khu vực mà họ sở hữu. Kiến trúc cảnh quan của các cơ sở này thuộc về cảnh quan công cộng, nên bất kỳ ai cũng có quyền ghi hình từ bên ngoài diện tích của các cơ sở đó.
Trường hợp bạn ghi hình tại khu vực cấm, bạn có thể bị xử phạt vi phạm hành chính (xem thêm Câu 6).
Câu 10. Công an có quyền tịch thu máy ảnh và máy vi tính của tôi không?
Không ai có quyền tịch thu tài sản của bạn, trừ trường hợp bạn dùng nó để thực hiện các hành vi vi phạm hành chính hoặc phạm tội hình sự.
Điều 4, Nghị định 73/2010/NĐ-CP quy định rõ tịch thu tang vật, phương tiện được sử dụng để vi phạm hành chính là hình thức xử phạt bổ sung, ngoài hai hình thức xử phạt chính là cảnh cáo và phạt tiền.
Điều 76, Bộ luật Tố tụng hình sự cũng quy định rõ công cụ, phương tiện phạm tội thì bị tịch thu, sung quỹ nhà nước hoặc bị tiêu hủy.
Như vậy, khi bạn không dùng máy ảnh, máy vi tính vào các hành vi vi phạm hành chính hoặc hành vi phạm tội (dù rằng các hành vi này có thể bất hợp lý và vi phạm quyền con người) thì không ai có quyền tịch thu của bạn.
Câu 11. Tôi có thể đến tòa án để đưa tin không?
Có. Trừ một số trường hợp đặc biệt, về cơ bản các vụ án đều phải xét xử công khai và mọi người đều có quyền tham dự, kể cả cho mục đích đưa tin. Trước khi đưa vụ án ra xét xử, tòa án thụ lý phải nói rõ việc xét xử là công khai hay xử kín.
Điều 18. Xét xử công khai (Bộ luật Tố tụng hình sự 2003)
Việc xét xử của Toà án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do Bộ luật này quy định.
Trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật nhà nước, thuần phong mỹ tục của dân tộc hoặc để giữ bí mật của đương sự theo yêu cầu chính đáng của họ thì Toà án xét xử kín, nhưng phải tuyên án công khai.
Điều 15. Xét xử công khai (Bộ luật Tố tụng Dân sự 2004)
1. Việc xét xử vụ án dân sự của Toà án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do Bộ luật này quy định.
2. Trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật nhà nước, giữ gìn thuần phong mỹ tục của dân tộc, giữ bí mật nghề nghiệp, bí mật kinh doanh, bí mật đời tư của cá nhân theo yêu cầu chính đáng của đương sự thì Toà án xét xử kín, nhưng phải tuyên án công khai.
Điều 17. Xét xử công khai (Luật Tố tụng hành chính 2010)
Việc xét xử vụ án hành chính được tiến hành công khai. Trường hợp cần giữ bí mật nhà nước hoặc giữ bí mật của đương sự theo yêu cầu chính đáng của họ thì Toà án xét xử kín nhưng phải tuyên án công khai.

Câu 12. Tôi có quyền giữ bí mật danh tính, tài khoản đăng nhập và nguồn tin của mình khi viết bài trên blog / facebook không?
Có. Danh tính (hay thông tin nhân thân của bạn) là quyền nhân thân của bạn được quy định trong Bộ luật Dân sự. Bạn có toàn quyền quyết định việc sử dụng nó ra sao khi viết blog. Nguồn tin của bạn và tài khoản đăng nhập là thông tin riêng của bạn, quyền của bạn đối với thông tin này là một quyền tài sản theo quy định của Bộ luật Dân sự, không ai có quyền buộc bạn phải cung cấp tài sản của bạn cho người khác.
Bạn không có nghĩa vụ phải khai báo với bất kỳ ai (kể cả cơ quan công an) về việc bạn có phải là chủ sở hữu blog hay là tác giả của bất kỳ bài viết nào hay có liên quan đến bất kỳ nguồn tin nào. Trong mọi trường hợp, những người đưa ra cáo buộc có nghĩa vụ phải chứng minh sự liên quan của bạn đối với blog, chứ bạn không có nghĩa vụ phải chứng minh là mình vô tội hoặc không có liên quan.
Câu 13. Nếu tôi bị bắt, công an có quyền bắt tôi khai báo mật khẩu của các tài khoản online của tôi không? 
Bất kỳ ai, kể cả công an, cũng chỉ có quyền đề nghị bạn khai báo mật khẩu các tài khoản của bạn chứ không có quyền bắt ép bạn phải khai báo. Việc bạn đồng ý hay không là quyền của bạn. Mời bạn xem thêm câu 10.
Câu 14. Tôi có phải chịu trách nhiệm về những bình luận (comment) của người khác trên blog / facebook của tôi không?
Pháp luật Việt Nam chưa từng có quy định cụ thể nào về trường hợp này. Tuy vậy, nội dung bình luận của người khác thuộc về quyền tự do ngôn luận của người bình luận theo quy định tại điều 69 của Hiến pháp 1992 và họ phải chịu trách nhiệm về việc thực hiện quyền này của mình. Chủ sở hữu blog / facebook không có nghĩa vụ phải chịu trách nhiệm về phát ngôn của người khác, ngay cả khi phát ngôn đó được đăng trên blog của mình.
Để có một so sánh gần gũi, chúng ta có thể coi blog là nhà mình, và người bình luận là khách. Bạn mở cửa cho khách ra vào tự do ở nhà mình không có nghĩa là bạn phải chịu trách nhiệm về những phát ngôn của họ trong nhà của bạn.
Câu 15. Nếu tôi viết bài phê bình nhà nước, tôi có thể bị cáo buộc những hành vi nào?
Hành vi phê phán chính quyền nằm trong quyền tự do ngôn luận của bạn được quy định tại điều 69 Hiến pháp 1992:
Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.

Quyền tự do ngôn luận của bạn cũng được thừa nhận tại Tuyên ngôn quốc tế về Nhân quyền năm 1948 của Liên hợp quốc, Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966 và các điều ước quốc tế khác về nhân quyền mà Việt Nam tham gia.
Điều 19 - Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị năm 1966
1. Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp.
2. Mọi người có quyền tự do ngôn luận. Quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và truyền đạt mọi thông tin, ý kiến, không phân biệt lĩnh vực, hình thức tuyên truyền bằng miệng, bằng bản viết, in, hoặc dưới hình thức nghệ thuật, thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào tuỳ theo sự lựa chọn của họ.
3. Việc thực hiện những quyền quy định tại khoản 2 điều này kèm theo những nghĩa vụ và trách nhiệm đặc biệt. Do đó, việc này có thể phải chịu một số hạn chế nhất định, tuy nhiên, những hạn chế này phải được quy định trong pháp luật và là cần thiết để:
a) Tôn trọng các quyền hoặc uy tín của người khác,
b) Bảo vệ an ninh quốc gia hoặc trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức của xã hội.

Do vậy, xét về mặt Hiến pháp quốc gia và pháp luật quốc tế, bạn có quyền được tự do phát biểu về mọi vấn đề, với mọi thái độ, miễn là phát biểu của bạn không xâm hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của các cá nhân, tổ chức khác trong xã hội. Đây là quy định mang tính phổ quát trên toàn thế giới và được chính Việt Nam, với tư cách là một thành viên Liên hợp quốc - tham gia và ký kết. Theo đó, phê phán chính quyền không nằm trong phạm vi hạn chế quyền tự do ngôn luận. Nếu bạn xâm phạm đến quyền hoặc lợi ích hợp pháp của cá nhân, tổ chức khác, tất cả rủi ro bạn phải chấp nhận là nguy cơ bị cá nhân, tổ chức đó khởi kiện ra tòa án dân sự để yêu cầu bạn xin lỗi và bồi thường cho họ.
Tuy vậy, ở Việt Nam, bạn có thể chịu nhiều rủi ro hơn. Bạn có thể bị khép vào các tội được nêu trong câu hỏi số 1 của cẩm nang này, đặc biệt là hai điều sau của Bộ luật Hình sự:
      Điều 88. Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
      Điều 258. Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân.
Hoặc bạn có thể bị xử phạt vi phạm hành chính theo quy định tại Nghị định số 73/2010/NĐ-CP:
      Điểm i, khoản 3, điều 7. Lợi dụng quyền tự do dân chủ, tự do tín ngưỡng để lôi kéo, kích động người khác xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân. Mức phạt dao động từ 1.000.000 đ đến 2.000.000 đ.
Đây là những cáo buộc mà chính quyền Việt Nam hiện nay thường khép cho những người bày tỏ ý kiến bất đồng với nhà nước, bao gồm cả các bloggers. Hình phạt có thể lên đến 20 năm tù cho điều 88 và 7 năm tù cho điều 258 Bộ luật Hình sự. Bạn có thể tìm hiểu thêm thông qua các vụ án Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Văn Hải (blogger Điếu Cày), Lê Nguyễn Hương Trà (tức blogger Cô Gái Đồ Long) hay mới đây nhất Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha.

Câu 16. Nếu tôi viết bài phê bình một cá nhân khác, tôi có thể gặp phải những rủi ro pháp lý nào?
Bạn cần lưu ý phê phán cá nhân nhưng dừng lại ở mức độ nhất định để không vướng phải những rủi ro pháp lý. Nếu không, bạn có thể cùng lúc phải chịu hai loại trách nhiệm pháp lý: trách nhiệm hành chính/hình sự và trách nhiệm dân sự.
Về mặt hành chính, bạn có thể bị xử phạt từ 100.000 đ - 200.000 đ với hành vi “có cử chỉ, lời nói thô bạo, khiêu khích, trêu ghẹo, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của người khác” tại điều 7, Nghị định số 73/2010/NĐ-CP của Chính phủ, quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh và trật tự, an toàn xã hội.
Về mặt hình sự, bạn có thể bị khép vào tội làm nhục người khác tại Điều 121 (với mức án lên tới 3 năm tù) hoặc tội vu khống tại Điều 122 Bộ luật hình sự (với mức án lên tới 7 năm tù).
Về mặt dân sự, nếu người bị hại có yêu cầu, bạn có thể phải công khai xin lỗi và bồi thường thiệt hại cho họ vì đã xâm phạm đến danh dự, nhân phẩm, uy tín của họ, vốn được bảo vệ bởi điều 37 Bộ luật Dân sự.
Điều 37. Quyền được bảo vệ danh dự, nhân phẩm, uy tín
Danh dự, nhân phẩm, uy tín của cá nhân được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ.

Có ba khoản mà bạn có thể phải bồi thường theo quy định tại điều 611 Bộ luật Dân sự.
Điều 611. Thiệt hại do danh dự, nhân phẩm, uy tín bị xâm phạm
1. Thiệt hại do danh dự, nhân phẩm, uy tín của cá nhân bị xâm phạm, thiệt hại do danh dự, uy tín của pháp nhân, chủ thể khác bị xâm phạm bao gồm:
a) Chi phí hợp lý để hạn chế, khắc phục thiệt hại;
b) Thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút.
2. Người xâm phạm danh dự, nhân phẩm, uy tín của người khác phải bồi thường thiệt hại theo quy định tại khoản 1 Điều này và một khoản tiền khác để bù đắp tổn thất về tinh thần mà người đó gánh chịu. Mức bồi thường bù đắp tổn thất về tinh thần do các bên thoả thuận; nếu không thoả thuận được thì mức tối đa không quá mười tháng lương tối thiểu do Nhà nước quy định.

Câu 17. Nếu tôi phê bình một người khác trên blog nhưng đổi tên của người đó rồi, tôi có gặp rủi ro pháp lý nào nữa không?
Có thể có. Nếu những thông tin bạn nêu ra trong bài viết đủ để khiến người đọc cho rằng bạn đang ám chỉ đến một cá nhân, tổ chức nào đó (không cần thiết phải trùng khớp với cá nhân, tổ chức mà bạn đang nhắm đến) và gây ra thiệt hại cho cá nhân, tổ chức đó, bên bị hại có thể khởi kiện bạn ra tòa yêu cầu bạn xin lỗi và bồi thường, tương tự như trường hợp bạn không đổi tên của họ trong bài viết.
Đây là thực tế đã xảy ra với trang tin kenh14.vn, liên quan đến một bài viết họ ám chỉ ca sĩ, diễn viên Lê Ngân Khánh.

Câu 18. Vượt tường lửa để vào các trang mạng bị chặn có vi phạm pháp luật không?
Chỉ khi nào nhà nước ban hành và công bố một văn bản quy định người dân không được phép truy cập vào một trạng mạng nào đó, thì việc bạn cố truy cập mới trở thành vi phạm pháp luật. Hiện nay trong hệ thống pháp luật Việt Nam không có một văn bản như vậy, do vậy việc bạn truy cập vào bất kỳ trang mạng nào (dù là vượt tường lửa hay không), đều không phải là vi phạm pháp luật.

Câu 19. Các công ty nước ngoài như Google, Facebook, Wordpress có bắt buộc phải cung cấp dữ liệu cá nhân của tôi cho nhà nước không?
Pháp luật Việt Nam không chi phối được tới các công ty có quốc tịch nước ngoài, trừ khi họ cung cấp dịch vụ cho bạn thông qua chi nhánh ở Việt Nam. Trường hợp một công ty nước ngoài có chi nhánh ở Việt Nam nhưng chi nhánh này không liên quan đến dịch vụ bạn sử dụng, hoặc có liên quan đến dịch vụ bạn sử dụng nhưng không quản lý dữ liệu cá nhân của bạn, thì pháp luật Việt Nam cũng không thể điều chỉnh tới. Do vậy, họ không bị bắt buộc phải cung cấp dữ liệu cá nhân của bạn cho nhà nước.

23/6/13

'Ông Hà Vũ có quyền kiện vụ clip VTV'

Phóng sự của VTV về ông Cù Huy Hà Vũ
Phóng sự của VTV về ông Cù Huy Hà Vũ
gây tranh cãi về khía cạnh pháp lý và đạo đức
Phóng sự của VTV về ông Cù Huy Hà Vũ gây tranh cãi về khía cạnh pháp lý và đạo đức
Một tuần sau khi truyền hình Việt Nam, VTV, phát phóng sự gây tranh cãi về Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, luật sư và vợ của ông, bà Nguyễn Thị Dương Hà lên tiếng nói gia đình nhất trí với quan điểm sẽ tìm lại công lý cho ông Hà Vũ vào một thời điểm thích hợp tới đây.

Hôm Chủ Nhật, ngày 23/6, bà Dương Hà nói với BBC, bà hoàn toàn nhất trí với ý kiến của các luật sư đồng nghiệp, trong đó có luật sư Nguyễn Văn Đài, cho rằng ông Vũ có cơ sở để khởi kiện cuốn clip của VTV loan tải hôm 15/6 với lý do clip này đã bôi nhọ ông và xâm phạm quyền được bảo vệ hình ảnh cá nhân của ông trước công chúng. Bà Dương Hà nói:

"Cái việc họ đưa ti-vi vào quay trộm ông Vũ thì rõ ràng đấy là vi phạm pháp luật rồi, không còn phải bàn cãi gì nữa..." Bà khẳng định:

"Những thước phim quay trộm không bao giờ là chính danh cả.
"Và tất cả những người yêu chuộng tự do và công lý, cũng như những người hiểu biết về pháp lý, về quyền con người, thì người ta đều hiểu rằng việc làm như thế này là không chính danh."

Luật sư Dương Hà khẳng định thêm với BBC rằng ông Hà Vũ không biết ông bị quay phim, ghi hình.
Bình luận về việc truyền hình quốc gia có "đúng đắn" và "xứng tầm" hay không khi thực hiện và truyền bá phóng sự được bà cho là "quay trộm", "quay lén" với ông Hà Vũ, bà nói:"Dù là (truyền hình) cấp nào cũng không được bởi vì như thế nó đã là vi phạm pháp luật,

"Nó là vi phạm pháp luật rồi thì dù ở cấp nào, kể cả cá nhân cũng là vi phạm pháp luật chứ không nói đến cấp tỉnh hay cấp huyện hay cấp xã, hay cấp thành phố, hay là cấp nhà nước."

'Vi phạm nghiêm trọng'

Hôm thứ Bảy, 22/6, luật sư Nguyễn Văn Đài từ Hà Nội nói với BBC cho rằng phóng sự của VTV có tính chất bôi nhọ danh dự đối với ông Hà Vũ.

Ông cho rằng nếu phóng sự được dựng và truyền bá mà không được ông Hà Vũ đồng ý, thì ông Vũ hoàn toàn có quyền kiện, hoặc ủy quyền cho luật sư của mình kiện Đài Truyền hình Việt Nam.

Ông Đài lưu ý một tù nhân như ông Vũ có thể chỉ bị tước đi một số quyền chính trị và tự do cơ bản, nhưng vẫn được pháp luật bảo hộ nhiều quyền thuộc về nhân quyền cơ bản khác, trong đó có quyền bảo vệ hình ảnh riêng tư.

"Việc sử dụng hình ảnh và quay một cách không chính thức như vậy không được sự cho phép của một người, mặc dù là đang trong hoàn cảnh tù đầy, như vậy cũng là vi phạm quyền nhân thân cơ bản nhất của người ta"

Luật sư Nguyễn Văn Đài

Luật sư Đài nói:

"Tôi khẳng định rằng băng video đó tung lên nhằm bôi nhọ Tiến sỹ Vũ, cũng như gia đình của ông, và đó là mội sự phỉ báng hết sức vô lý..."

"Một người ở trong trại giam rất khó thực hiện những quyền khiếu nại, tố cáo của mình, nhưng người đó có thể ủy quyền cho thân nhân của mình hoặc cho luật sư của mình để thực hiện quyền đó,
"Việc sử dụng hình ảnh và quay một cách không chính thức như vậy không được sự cho phép của một người, mặc dù là đang trong hoàn cảnh tù đầy, như vậy cũng là vi phạm quyền nhân thân cơ bản nhất của người ta."

Luật sư Đài khẳng định:

"Người ta chỉ bị tước một số quyền về chính trị, một số quyền tự do cá nhân, nhưng quyền bảo vệ hình ảnh riêng tư của họ thì vẫn được pháp luật bảo vệ,

"Cho nên việc Đài truyền hình Việt Nam làm như vậy là họ vi phạm pháp luật rất nghiêm trọng," ông nói.

'Hoàn toàn nhất trí'

Bình luận về quan điểm của luật sư Nguyễn Văn Đài, luật sư Dương Hà cho hay:
"Tôi hoàn toàn nhất trí với ý kiến của luật sư Đài, và chúng tôi, tất cả các luật sư của anh Cù Huy Hà Vũ, cũng đều nhận định như vậy.

"Chúng tôi sẽ làm một cái gì đó để đòi lại công lý cho anh Vũ và danh dự của anh Vũ cũng như danh dự của gia đình chúng tôi.

 "Tôi hoàn toàn nhất trí với ý kiến của luật sư Đài, và chúng tôi, tất cả các luật sư của anh Cù Huy Hà Vũ, cũng đều nhận định như vậy. Chúng tôi sẽ làm một cái gì đó để đòi lại công lý cho anh Vũ và danh dự của anh Vũ cũng như danh dự của gia đình chúng tôi"

Luật sư Dương Hà

"Nhưng thời điểm mà chúng tôi làm thì chúng tôi sẽ xem xét."
Hôm thứ Bảy tuần trước, VTV phát một phóng sự đặc biệt do truyền hình công an thực hiện, phát sóng trên chương trình thời sự lức 19h00 vốn được coi là 'giờ vàng' có nhiều khán giả theo dõi.
Trong clip này, Công an Việt Nam bác bỏ các thông tin lề trái về sức khỏe của Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ ở trong trại giam, trong thời gian ba tuần lễ ông tuyệt thực tính tới khi đó, và nói ông Vũ 'béo khỏe' song 'chấp hành kém'.

Chương trình truyền hình của công an trên VTV hôm 15/6 phát đi những hình ảnh được cho là tạo ra tranh cãi về tính chân thực, đạo đức báo chí và động cơ chính trị, với những hình ảnh dường như được quay lén để chứng minh ông Hà Vũ "còn khỏe mạnh hơn cả người bình thường."

Trong phóng sự, truyền hình nhà nước cho hay các hình ảnh được thực hiện ngay trong thời điểm diễn ra cuộc tuyệt thực của ông Vũ tại trại giam số 5 của Bộ Công an tại Yên Định, tỉnh Thanh Hóa.

Tuy nhiên, nhiều ý kiến trên mạng xã hội đặt vấn đề các hình ảnh, đoạn đối thoại, ngoài việc 'được quay lén' còn có thể sử dụng nhiều tiểu sảo cố tình cắt, cúp, ghép với những không gian và thời gian không thống nhất mà họ nói là 'quay trước, quay lén và quy trộm' để tạo dựng ấn tượng của một clip được quay với sự đồng ý của ông Vũ và tại thời điểm thật mà ông đang tuyệt thực.

Hiện Tiến sỹ Hà Vũ đã tuyên bố chấm dứt cuộc tuyệt thực mà gia đình cho hay đã diễn ra liên tục suốt 25 ngày vốn thu hút sự chú ý của nhiều tổ chức, cá nhân và dư luận trong và ngoài nước.

22/6/13

TIN ĐẶC BIỆT: TS. CÙ HUY HÀ VŨ DỪNG TUYỆT THỰC



14h00 (21.6.2013):
Thư cảm ơn của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ

 

Sáng nay 21/6/2013, bà Nguyễn Thị Dương Hà đã gặp được chồng mình, Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, tại Trại giam số 5, Thanh Hóa. Bà Dương Hà cho biết do Trại giam số 5 Bộ Công an cuối cùng đã phải ra văn bản giải quyết đơn của anh nên từ 9 giờ sáng hôm nay anh đã kết thúc tuyệt thực. Từ nhà tù, Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ gửi thư cảm ơn đến tất cả mọi người đã ủng hộ cuộc đấu tranh của anh.

Bauxite Việt Nam


Tôi là Ts luật Cù Huy Hà Vũ
Thường trú tại 24 Điện Biên Phủ, Ba Đình, Hà Nội

Bị Toà án Tối cao nước CHXHCN Việt Nam kết án 7 năm tù giam và 3 năm quản chế kể từ ngày 05/11/2010 vì "Tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam" theo điểm c khoản 1 Điều 88 Bộ luật Hình sự. Tôi luôn khẳng định tôi hoàn toàn vô tội vì tôi luôn đấu tranh vì Công lý, Dân chủ và Nhân quyền ở Việt Nam, vì độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, bị giam tại B11, phân trại K3, Trại giam số 5-Bộ Công an, nhờ vợ tôi là Nguyễn Thị Dương Hà, kính báo với toàn thể mọi người như sau.

Ngày 27/5/2013, tôi bắt đầu tuyệt thực để phản đối Giám thị Trại giam số 5 Bộ Công an, Lường Văn Tuyến đã bất chấp Hiến pháp, Luật Tố cáo và Luật Thi hành án hình sự cố ý không giải quyết Đơn tố cáo Lê Văn Chiến, cán bộ Trại giam số 5 cố ý giết công dân Cù Huy Hà Vũ mặc dù trong văn bản Yêu cầu giải quyết Đơn Tố cáo Lê Văn Chiến, cán bộ Trại giam số 5 cố ý giết công dân Cù Huy Hà Vũ mà tôi đã gửi Giám thi Lường Văn Tuyến ngày 12/5/2013 tôi đã cảnh báo là tôi sẽ tuyệt thực nếu không giải quyết Đơn Tố cáo của tôi. Sáng 15/6/2013 khi được Đài Truyền hình Việt Nam và một số báo chí khác của Việt Nam hỏi về tình hình tuyệt thực của tôi ngay tại buồng giam tôi, anh Nguyễn Đình Dặm, người bị giam cùng phòng với tôi đã chỉ vào ảnh của các cháu nội của anh Dặm treo tại buồng giam và nói: "Tôi lấy tính mạng của vợ tôi, của các con tôi và của các cháu tôi ra thề rằng anh Cù Huy Hà Vũ đã không ăn bất cứ miếng nào, không dùng bất kỳ chất dinh dưỡng, chất đạm và thuốc bổ nào ngoài thuốc điều trị bệnh tim và cao huyết áp trong cuộc tuyệt thực hiện nay của anh Cù Huy Hà Vũ. Ngoài ra, nếu tôi nói dối, tôi sẵn sàng chấp nhận bản án 7 năm tù mà tôi đang chấp hành tăng gấp đôi".

Việc Giám thị Trại giam số 5 Bộ Công an Lường Văn Tuyến cuối cùng đã phải ra văn bản giải quyết đơn của tôi sau khi tôi tuyệt thực 25 ngày là thắng lợi của Công lý, là thắng lợi bước đầu của việc đấu tranh của tôi và của toàn thể người Việt Nam trong và ngoài nước vì Công lý, Dân chủ và Nhân quyền và đó cũng là Thắng lợi của toàn thể người Viêt Nam trong và ngoai nước, của chính phủ Hoa Kỳ, chính phủ của 27 nước thuộc liên minh Châu Âu, chính phủ Australia, chính phủ Canada, chính phủ Neuziland và chính phủ các nước khác và của các tổ chức Quốc tế và mọi cá nhân đã ủng hộ tôi quyết liệt, của những người đã tuyệt thực để đồng hành với tôi trong cuộc đấu tranh chính nghĩa này của tôi và của toàn thể nhân dân Việt Nam nói chung trong cuộc tuyệt thực vừa qua của tôi tại Trại giam số 5 Bộ Công an nói riêng.

Một lần nữa, tôi xin bày tỏ lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất của tôi đến toàn thể nhân dân Việt Nam trong và ngoài nước đến tất cả các Chính phủ, các tổ chức quốc tế và cá nhân trên thế giới đã ủng hộ tôi quyết liệt và đến những người đã tuyệt thực để đoàn kết với tôi trong cuộc tuyệt thực vừa qua của tôi và tôi hoàn toàn tin tưởng rằng tôi, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, sẽ tiếp tục nhận được sự ủng hộ quyết liệt và chí tình ấy trong cuộc đấu tranh của tôi và toàn thể nhân dân Việt Nam vì Công lý, Dân chủ và Nhân quyền ở Việt Nam vì cuộc đấu tranh này còn phải tiếp tục cho đến thắng lợi cuối cùng./.
______________________________________

Họa sĩ Cù Huy Hà Vũ (Hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam), vẽ ký họa người bạn tù Nguyễn Đình Dặm đang ngồi khâu cho Vũ. Bức tranh có dòng chữ: "Nguyễn Đình Dặm đang vá quần đùi cho Cù Huy Hà Vũ tại B11 - K3 - Trại giam số 5, Bộ Công an (Yên Định - Thanh Hóa), chữ ký của cả hai người: Cù Huy Hà Vũ - Nguyễn Đình Dặm. 17.6.2012


TTX VH BA Sàm vừa cho biết:

Sáng nay, từ Trại 5, Thanh Hóa, LS Dương Hà sẽ bước vào buổi làm việc thứ ba, cùng người đại diện của Trại và ông Cù Huy Hà Vũ, để đi tới quyết định ông Vũ có tiếp tục tuyệt thực nữa hay không. Đã có những tín hiệu vui từ cuối chiều qua, tuy nhiên, chúng tôi xin phép chưa công bố, để tránh ảnh hưởng tới cuộc thương thuyết sáng nay. Một khẳng định chắc chắn qua 2 buổi làm việc, là TS CHHV đã rất kiên quyết tuyệt thực hoàn toàn trong suốt hơn 3 tuần qua.

Chúng tôi sẽ cập nhật kịp thời thông tin ngay khi nhận được. - Theo Ba Sàm.

Tin liên quan:
Học giả quốc tế quan ngại về tình trạng của ông Cù Huy Hà Vũ (RFI). - Một bức thư nói sai sự thật(QĐND). “Sự thật về tinh thần và sức khỏe của Cù Huy Hà Vũ chả có gì phải giấu giếm. Vậy mà không hiểu vì động cơ gì, bức thư của 33 chuyên gia, học giả kể trên lại đưa thông tin sai sự thật như vậy! Mà theo như BBC thì, trong số họ, ‘nhiều người đang giảng dạy hoặc nghiên cứu ở các trường đại học tại nhiều nước như Harvard, Yale, Đại học California, Berkeley…’.”  

Động cơ gì à? Các học giả nước ngoài không tin truyền thông trong nước. Vì sao? Hãy xem video clip phân tích sự bất hợp lý trong các đoạn phóng sự mà các nhà đài “lề phải” đã phát về vụ tuyệt thực của Cù Huy Hà Vũ. “Đoạn 1: ông CHHV mặc một chiếc áo trắng. Đoạn 2: ông CHHV cởi trần.  Điều này cho thấy, bản dựng video và bản dựng âm thanh là hai bản khác nhau. Bản dựng âm thanh được ghép vào bản video dẫn đến xảy ra điều mâu thuẫn trên”.

Hình Thư: Về Nhà nước Pháp Quyền

Luật sư Lê Quốc Quân
Luật sư Lê Quốc Quân sắp ra tòa với cáo buộc 'trốn thuế' ngày 9/7
“Nhà nước Pháp Quyền” là khái niệm chính trị hợp pháp duy nhất trong thế giới tiến bộ ngày nay. Nhưng đó cũng là danh từ mà các quốc gia độc tài vẫn thường sử dụng để đánh lừa dư luận, hòng biện minh cho sự tồn tại phi lý của mình. Việc gần đây các đại biểu Quốc hội bù nhìn tiếp tục bàn tán rôm rả chủ đề này lại một lần nữa chứng minh điều đó. Họ hả hê phân tích và khẳng định về khái niệm “Nhà nước pháp quyền Xã hội chủ nghĩa” như là một lẽ đương nhiên để lừa bịp nhân dân mình. Không nên để sự dối trá nhầm lẫn này tồn tại thêm nữa, chúng ta cần có sự hiểu biết đúng đắn và thông suốt khái niệm cơ bản quan trọng này.
Khi nói về “Nhà nước Pháp quyền”, là nói tới một mô hình nhà nước tôn trọng trật tự thứ bậc của các quy phạm pháp luật, tôn trọng sự phân chia quyền lực và các quyền cơ bản của công dân. Nhà nước pháp quyền là nhà nước mà nơi mà những người được ủy nhiệm trọng trách quản lý đất nước thông qua phiếu bầu, họ phải có trách nhiệm với chức vụ và chịu sự ràng buộc của luật pháp.
Theo Montesquieu thì nền tảng quyền lực được phân chia thành 3 nhánh, gọi là tam quyền (Lập Pháp, Hành pháp và Tư pháp). Ba nhánh quyền lực nãy hỗ tương đồng thời giám sát và kìm chế lẫn nhau, để tránh dẫn đến tình trạng lạm dụng quyền lực. Như vậy thì Chính phủ không thể tự do hành động theo ý thích của mình mà phải luôn có sự đồng ý hậu thuẫn của Nghị viện, nơi thể hiện ý chí và nguyện vọng của dân chúng. Tương tự, ngành Tư pháp tạo ra sự đối trọng đối với một số quyết định của Chính phủ. Như vậy, nhà nước Pháp quyền đối lập với các thể chế quân chủ tuyệt đối trước đây hay độc tài toàn trị ngày nay. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc, khái niệm “Nhà nước Pháp quyền” chỉ tồn tại trong một thể chế chính trị dân chủ.
Theo định nghĩa cổ xưa nhất thì Nhà nước Pháp quyền là “Một hệ thống thể chế nơi quyền lực công phục tùng Pháp luật”. Các quy phạm pháp luật được sắp xếp có trật tự sao cho quyền lực phải chịu sự giới hạn. Sự tồn tại một trật tự quy phạm pháp luật có thứ bậc này tạo nên một trong những đảm bảo quan trọng nhất của Nhà nước Pháp quyền. Theo đó thì thẩm quyền của các cơ quan nhà nước phải được xác định một cách rõ ràng trong hệ thống quy phạm pháp luật, mà cao nhất là Hiến Pháp.
Đối với mô hình Nhà nước Pháp quyền thì không có cá nhân hay tổ chức nào đứng trên hay ngoài luật, tất cả mọi người đều phải tuân theo pháp luật. Nguyên tắc này bắt nguồn một cách logic từ ý tưởng cho rằng, sự thật cũng như luật pháp đều dựa trên những nguyên tắc căn bản có thể được phát hiện ra nhưng không thể được tạo ra theo ý muốn. Chính quyền chỉ được thực thi quyền hành một cách hợp pháp theo pháp luật. Những luật đó phải được thông qua theo đúng trình tự và thủ tục pháp lý dân chủ. Điều này nhằm mục đích ngăn ngừa sự cai trị độc đoán từ phía cá nhân hay tập thể lãnh đạo. Chính vì lẽ đó, pháp quyền chống lại cả chế độ độc tài lẫn tình trạng vô chính phủ.
Pháp quyền có quan hệ mật thiết với tam quyền phân lập. Nó đề cao vai trò của luật pháp và sự bình đẳng của mọi người trước pháp luật.
Muốn có Nhà nước Pháp quyền thì phải có hệ thống pháp luật hoàn chỉnh gồm các Bộ luật và đạo luật, sau đó là các văn bản quy phạm dưới luật. Quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp phải độc lập nhưng kiềm chế được nhau. Hệ thống tòa án phải độc lập, có sức mạnh để buộc các cơ quan và nhân viên nhà nước phải chấp hành pháp luật. Chúng ta có thể nêu ra những điều kiện cụ thể hơn:
- Luật phải dễ hiểu và khiến người dân tiếp cận được.
- Vấn đề pháp lý và trách nhiệm pháp lý phải được giải quyết bằng luật mà không thể tùy tiện áp dụng.
- Các địa phương phải áp dụng đồng bộ hệ thống pháp luật chung.
- Pháp luật phải bảo vệ được các quyền cơ bản của con người.
- Cán bộ và quan chức các cấp phải thực thi quyền lực theo quy định của pháp luật, không được vượt quá quyền hạn của mình.
- Thủ tục xét xử phải công bằng và theo đúng trình tự.
- Nhà nước thực thi bổn phận của mình, đồng thời tuân thủ luật pháp quốc tế.
Tóm lại, nhà nước pháp quyền là hình thức Cộng hòa mà trong đó hệ thống pháp luật dân chủ được làm ra để quản lý xã hội, nhà nước phải được đặt dưới pháp luật. Mọi cơ quan nhà nước đều phải hoạt động theo khuôn khổ quy định của pháp luật. Công dân tuân thủ, thi hành và sử dụng pháp luật. Quyền công dân được pháp luật ghi nhận và bảo vệ. Điều kiện để có một Nhà nước Pháp quyền là phải có một hệ thống pháp luật hoàn chỉnh, đồng bộ, phù hợp và kịp thời.
 Nhà nước Pháp quyền dựa trên nguyên tắc dân chủ. Dân chủ là nền tảng để hoàn chỉnh pháp luật. Pháp luật là công cụ để bảo vệ quyền công dân.
                                                                                                       

20/6/13

Thủ thuật tấn công mạng ở Việt Nam

Ngay sau khi ông [Trương Duy Nhất] bị bắt,
người truy cập vào trang web của ông sẽ bị “dính”
phần mềm độc được tải xuống máy tính của họ
mà họ không hề biết"
Một số tổ chức cổ súy cho nhân quyền và tự do ngôn luận cảnh báo Liên Hiệp Quốc (LHQ) về thực trạng Hà Nội đàn áp quyền biểu đạt và tấn công mạng nhắm vào người sử dụng.
Bốn tổ chức có tên Access, Article 19, PEN International và English PEN đã đồng đệ trình một văn bản tới chương trình theo dõi nhân quyền định kỳ của LHQ.

Nội dung Bấm đơn đệ trình tập trung vào thực trạng Việt Nam thiếu cải thiện nhân quyền, đặc biệt là tự do biểu đạt ở Việt Nam và nêu bật việc chính phủ Việt Nam gia tăng tấn công mạng mà mục tiêu là xã hội dân sự.
Đánh giá Định kỳ Phổ quát (UPR) là chương trình được Đại hội đồng LHQ thành lập vào năm 2006 để đảm bảo "Từng Nhà nước thực hiện đầy đủ nghĩa vụ nhân quyền của mỗi quốc gia".
UPR là một cơ chế để rà soát thực trạng nhân quyền của tất cả các nước thành viên LHQ và đưa ra khuyến nghị để cải thiện khoảng 4-5 năm một lần, lần tới thực hiện cho Việt Nam sẽ vào năm 2014.
Đơn của các tổ chức này có đoạn nói về những hạn chế đáng kể về tự do ngôn luận ở Việt Nam bất chấp thực tế rằng chính phủ Việt Nam đã chấp nhận một khuyến nghị từ chính phủ Thụy Điển từ lần xem xét cuối cùng vào năm 2009 theo đó đề nghị Việt Nam "đảm bảo tôn trọng triệt để quyền tự do biểu đạt, trong đó có tự do ngôn luận trên Internet."
"Trong bối cảnh kinh tế khó khăn, danh sách các chủ để cấm đưa tin được mở rộng thêm ra các mảng chỉ trích chính phủ điều hành kinh tế, tranh chấp đất đai giữa chính phủ và dân chúng địa phương, và chuyện làm ăn của con gái Thủ tướng"
Những quan ngại đặc biệt được nói tới bao gồm thực trạng nhà nước kiểm soát truyền thông, thiếu tự do báo chí, các văn bản pháp luật hạn chế về tự do ngôn luận, theo dõi mạng và tấn công vào xã hội dân sự, và việc bắt và xử tù các nhà văn, nhà báo, blogger, và những người cổ vũ cho nhân quyền.
Trong phần nói về nhà nước kiểm soát truyền thông, đơn đệ trình của các tổ chức này nói về việc các tổng biên tập được triệu tập tới Ban Tuyên giáo Trung ương để nghe các quan chức ban này đưa ra kế hoạch làm tin hàng tuần.
“Tại các cuộc họp giao ban này, nhà chức trách xem xét tin tức mà các báo đăng tuần trước đó và khiển trách các tổng biên tập đã để cho đăng bài với nội dung không được duyệt.”
“Trong bối cảnh kinh tế khó khăn, danh sách các chủ để cấm đưa tin được mở rộng thêm ra các mảng chỉ trích chính phủ điều hành kinh tế, tranh chấp đất đai giữa chính phủ và dân chúng địa phương, và chuyện làm ăn của con gái Thủ tướng.”

Cài mã độc

 "Ngay sau khi ông [Trương Duy Nhất] bị bắt, người truy cập vào trang web của ông sẽ bị “dính” phần mềm độc được tải xuống máy tính của họ mà họ không hề biết"
Nhà chức trách Việt Nam đã bị cáo buộc đang gia tăng tấn công mạng vào xã hội dân sự bao gồm tấn công bằng từ chối dịch vụ (DoS), tạo tên miền giả, cướp tài khoản và phá mặt tiền các trang web họ không ưa.
“Các cuộc tấn công ở diện rộng đã xâm phạm quyền tự do hội họp, tự do ngôn luận và quyền tiếp cận thông tin nêu trong Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị mà Việt Nam là thành viên”, phúc trình cho biết.
Giới an ninh mạng đã dùng thủ thuật tạo các trang web nhái lại trang của một số blogger nổi tiếng và cài mã độc vào để truy cập vào tài khoản cá nhân hoặc vào máy tính của những người lên các trang đó đọc tin.
“Các tổ chức xã hội dân sự và các nhà hoạt động tại Việt Nam đã bị cướp tài khoản. Điều này thường được thực hiện thông qua việc sử dụng phần mềm độc để truy cập thông tin tài khoản cá nhân của họ.
“Vào ngày 26 tháng 5 năm 2013, chính phủ Việt bị bắt blogger Trương Duy Nhất và trang web của ông ngay lập tức bị chiếm đoạt.
“Ngay sau khi ông bị bắt, người truy cập vào trang web của ông bị “dính” phần mềm độc được tải xuống máy tính của họ mà họ không hề biết.”
Bằng việc đệ trình tới LHQ, các tổ chức cổ súy nhân quyền đã đưa ra điều họ gọi là “một số kiến nghị cho chính phủ Việt Nam nhằm cách cải thiện việc đối xử với quyền kỹ thuật số và quyền tự do biểu đạt.
Các khuyến nghị này bao gồm cho phép giấu tên thật khi dùng mạng, cho phép người sử dụng Internet để truy cập các blog và các trang web bên ngoài Việt Nam, ngưng tùy tiện theo dõi người sử dụng internet, và chấm dứt hoạt động tấn công mạng.

'Việt Nam gia tăng đàn áp blogger'


Hai blogger Trương Duy Nhất và Phạm Viết Đào

Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch (HRW) kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho các chỉ trích gia vừa bị bắt.
Thông cáo báo chí ra hôm thứ Năm 20/6 của HRW cũng kêu gọi các bạn hàng và nhà tài trợ cho Việt Nam gây áp lực với chính quyền Hà Nội để buộc họ chấm dứt sử dụng bạo lực chống lại các nhà hoạt động hòa bình.

Mới đây, công an Việt Nam đã bắt hai blogger có tiếng là Trương Duy Nhất và Phạm Viết Đào, cùng một người khác ít tiếng tăm hơn nhưng là anh trại nhà đấu tranh sinh viên bị bắt trước đó, ông Đinh Nhật Uy.
HRW nói họ cũng được tin một số nhân vật hoạt động trên mạng internet khác là Nguyễn Chí Đức, Nguyễn Hoàng Vi và Phạm Lê Vương Các đã bị các nhân viên công quyền tấn công thay vì bảo vệ.
Giám đốc khu vực Á châu của HRW, Brad Adams, nói trong thông cáo: "Chính sách trấn áp các nhà chỉ trích cả nổi tiếng lẫn ít được biết tới của Việt Nam chỉ dẫn nước này đi sâu hơn vào khủng hoảng".
"Các đợt bắt bớ và tấn công blogger mới nhất cho hấy chính quyền sợ hãi thế nào trước các cuộc thảo luận mở về dân chủ và nhân quyền."

Điều 258

HRW nói đa phần các cuộc bắt giữ được thực hiện theo Điều 258 Bộ Luật Hình sự, mà tổ chức này cho là chỉ là vỏ bọc pháp lý lỏng lẻo cho việc truy bức người dân chỉ vì họ thực thi quyền tự do ngôn luận.
Các cuộc bắt giữ gây chú ý của dư luận mới đây bao gồm vụ bắt blogger Trương Duy Nhất vì Lợi dụng quyền tự do dân chủ và blog Một góc nhìn khác của ông Nhất cũng bị đóng cửa. Trên blog này từng có các lời kêu gọi hai nhân vật đứng đầu của Đảng CSVN và Chính phủ Việt Nam là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng từ chức vì các chính sách lãnh đạo yếu kém của họ đã đẩy Việt Nam vào khó khăn về kinh tế và chính trị.
"Các nhà tài trợ và bạn hàng của Việt Nam cần nói rõ rằng tương lai duy nhất cho các nước đang cố gắng phát triển và hiện đại hóa là xã hội tự do và dân chủ, trong đó nhà cầm quyền chấp nhận chỉ trích là một bộ phận bình thường của tiến trình chính trị."
Brad Adams, Giám đốc Á châu, Human Rights Watch
Ngày 7/6/2013, năm người được cho là cảnh sát đã tấn công blogger Nguyễn Hoàng Vi, còn có tên trên mạng là An Đổ Nguyễn; và sinh viên luật Phạm Lê Vương Các ngay trên phố ở TP Hồ Chí Minh.
Theo giới blogger Việt Nam, cô Nguyễn Hoàng Vi đã bị theo dõi nhiều ngày và bị đánh tới mức ngất đi phải cấp cứu ở bệnh viện.
Ngày 13/6, đến lượt một blogger khác - ông Phạm Viết Đào, bị bắt tại nhà ông ở Hà Nội, cũng vì tội Lợi dụng quyền tự do dân chủ. Cũng giống ông Nhất, blog của ông Đào có nhiều thông tin chỉ trích lãnh đạo Việt Nam.
Đinh Nhật Uy, anh trai sinh viên Đinh Nguyên Kha, bị bắt hôm 15/6 cũng theo Điều 258. Em ông là Kha đã lãnh án tám năm tù hôm 26/5 vì tội Tuyên truyền chống nhà nước.
HRQ nhận định rằng chính phủ Hà Nội ngày càng thẳng tay với chỉ trích nhằm vào nạn tham nhũng và độc tài.
Những blogger bị bắt đa số từng làm việc cho chính quyền.
Ông Brad Adams nói: "Các nhà tài trợ cũng như bạn hàng thương mại của Việt Nam cần đứng về phía những người Việt Nam đang đấu tranh cho quyền của mình và làm sáng tỏ rằng không ai có thể bị bắt vì quan điểm của mình".
"Họ cần nói rõ rằng tương lai duy nhất cho các nước đang cố gắng phát triển và hiện đại hóa là xã hội tự do và dân chủ, trong đó nhà cầm quyền chấp nhận chỉ trích là một bộ phận bình thường của tiến trình chính trị.”

16/6/13

Đinh Nhật Uy đã nhiều lần kêu gọi trả tự do cho
 Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên trước khi bị bắt
Đinh Nhật Uy, anh ruột của sinh viên Đinh Nguyên Kha, vừa bị bắt tạm giam 3 tháng, chỉ một tháng sau khi em trai mình bị tuyên án hồi tháng Năm.
Trả lời BBC tiếng Việt ngày 16/6, Bà Nguyễn Thị Kim Liên, mẹ của hai sinh viên trên nói Đinh Nhật Uy bị bắt ngày 15/6 để điều tra về Tội lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân, Điều 258 Bộ Luật hình sự.
Bà Liên nói nghe tin con trai cả của bà bị bắt trong lúc đang gặp mặt luật sư ở Thủ Đức để nói chuyện về bản án của Kha.
"Đúng 1 giờ 15 trưa tôi nghe tin họ bắt cháu Uy còng tay dắt về nhà tôi ở ấp 4, Mỹ Phú, Thủ Thừa ... xét nhà vợ chồng tôi," bà Liên nói.
"Khi về nhà thì tôi thấy nó đang bị còng, công an cỡ khoảng 30 người, họ đang đọc lệnh khám xét"
"Khi họ đọc lệnh khám xét thì tôi nghe họ nói là con tôi phạm Điều 258 Bộ luật hình sự, tội lợi dụng tự do xâm phạm lợi ích nhà nước."
Trước đó, công an cũng đã thực hiện lệnh khám xét tại công ty của Đinh Nhật Uy và lấy đi một số thiết bị.
Bà Liên nói hiện tại, Uy đang bị giam ở cùng nơi với em trai mình, Đinh Nguyên Kha tại trại tạm giam tỉnh Long An.
 Trước lúc bị bắt, Đinh Nhật Uy được cho là đã nhiều lần kêu gọi trả tự do cho em trai mình, Đinh Nguyên Kha.
Sinh viên Đinh Nguyên Kha, em trai của Uy bị án tám năm cùng với sinh viên Nguyễn Phương Uyên sáu năm tù giam tại phiên xử một ngày ở Long An.
Hai người này bị công an tỉnh Long An khởi tố theo điều 88 Bộ luật hình sự về hành vi “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.
Tổ chức nhân quyền ở Mỹ, Human Rights Watch (HRW), đã chỉ trích phiên tòa này là "một việc làm lố bịch và biểu hiện sự bất an của chính quyền Việt Nam."
Đây là trường hợp thứ ba bị bắt trong một tháng trở lại đây với cáo buộc vi phạm điều 258 Bộ luật hình sự.
Blogger Phạm Viết Đào, cựu Trưởng phòng Thanh tra hành chính và phòng chống tham nhũng của Bộ Văn hóa–Thể thao và Du lịch bị bắt ngày 13/6.
Trước đó hai tuần, blogger, cựu nhà báo Trương Duy Nhất cũng đã bị bắt tại Đà Nẵng hôm 26/5 và bị đưa ra Hà Nội.

Biên bản làm việc ngày 15/06/2013

Mọi người cùng chụp ảnh chung làm kỷ niệm trước khi lên xe ra về:
Tôi – Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ bị nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam bỏ tù trái pháp luật, hiện bị giam tại B11 – K3 – Trại giam số 5 Bộ Công An có ý kiến như sau:
Từ ngày 27/5/2013 tôi đã tuyệt thực để phản đối Giám thị Lường Văn Tuyến – giám thị trại 5 Bộ Công an đã bất chấp Hiến pháp, Luật Tố cáo, Luật Thi hành án hình sự cố ý không giải quyết Đơn Tố cáo Lê Văn Chiến cán bộ Trại giam số 5 cố ý giết công dân Cù Huy Hà Vũ của tôi gửi Giám thị Tuyến ngày 11/11/2012, mặc dù tôi đã cảnh báo là tôi sẽ tuyệt thực nếu giám thị Tuyến không giải quyết Đơn tố cáo Lê Văn Chiến cán bộ Trại giam số 5 cố ý giết công dân Cù Huy Hà Vũ mà tôi gửi Giám thị Tuyến ngày 12/5/2013.
Hôm nay, 15/6/2013 Phó Giám thị Lê Duy Sáu thừa ủy quyền của Giám thị Lường Văn Tuyến đọc thông báo về kết quả giải quyết đơn tố cáo nói trên của tôi do Giám thị Lường Văn Tuyến ký. Tuy nhiên thông báo này của Giám thị Lường Văn Tuyến chưa phản ánh nội dung đơn tố cáo của tôi cũng như có một số điều viết không đúng, do đó tôi đã đề nghị bổ sung nội dung đơn tố cáo của tôi và chỉnh sửa một số điểm trong văn bản kể trên của Giám thị Lường Văn Tuyến.
Chỉ sau khi Giám thị Lường Văn Tuyến đã bổ sung và chỉnh sửa theo yêu cầu của tôi được lập thành biên bản ngày hôm nay (15/6/2013) thì tôi mới nhận văn bản (Tôi yêu cầu phải ghi là Kết luận về nội dung Đơn tố cáo Lê Văn Chiến, cán bộ trại giam số 5 cố ý giết công dân Cù Huy Hà Vũ ngày 11/11/2012 của ông Cù Huy Hà Vũ). Chỉ sau khi văn bản giải quyết đơn tố cáo của tôi được bổ sung và chỉnh sửa theo yêu cầu của tôi và được giám thị Tuyến gửi cho tôi và LS Nguyễn Thị Dương Hà là luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của tôi thì tôi mới chấm dứt tuyệt thực.
Tôi tin tưởng rằng cuộc đấu tranh của tôi vì Công lý – Dân chủ và Nhân quyền ở Việt Nam cũng như vì Độc lập – Chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của tôi nói chung, chống các hành vi xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của tôi của Giám thị Lường Văn Tuyến và cán bộ trại giam khác nói riêng nhất định thắng lợi.
Việc Giám thị Lường Văn Tuyến đã bắt đầu giải quyết đơn tố cáo nói trên của tôi sau 20 ngày tôi tuyệt thực đã chứng tỏ niềm tin nói trên của tôi là hoàn toàn có cơ sở.
Tôi trân trọng cảm ơn nhân dân Việt Nam, chính phủ các nước, các tổ chức và các cá nhân đã ủng hộ tôi - TS Luật Cù Huy Hà Vũ trong cuộc đấu tranh chính nghĩa này.
Biên bản do luật sư Nguyễn Thị Dương Hà ghi tại trại giam số 5 Bộ Công An, Huyện Yên Định, tỉnh Thanh Hóa
Nguồn: http://xuandienhannom.blogspot.co.uk

13/6/13

Nguyễn Văn Dũng: Tuyệt thực - đồng hành với TS Cù Huy Hà Vũ đến công lý và tự do

Blogger Nguyễn Văn Dũng
Tôi - Nguyễn Văn Dũng, sinh ngày 7/5/1977, chứng minh thư số 131324416, số điện thoại 0974468775, hộ khẩu thường trú: tổ 4A, phố Sông Thao, phường Thọ Sơn, thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ - thông báo tuyệt thực trong bốn ngày, bắt đầu từ 0h ngày 12/6/2013 đến 24h ngày 15/6/2013, nhằm ba mục đích: 1/. Bày tỏ sự khâm phục tinh thần đấu tranh cho nhân dân và Tổ quốc của TS Cù Huy Hà Vũ. 2/. Góp sức mình vào việc tạo áp lực đòi nhà chức trách thực thi đúng pháp luật về chế độ nhà tù đối với người tù này. 3/. Chia sẻ cùng luật sư Nguyễn Thị Dương Hà - người vợ yêu của TS - nỗi đau thương, uất ức của bà trước sự đàn áp vô nhân đạo của nhà cầm quyền Việt Nam đối với chồng bà.

Kể từ khi hiểu được rằng sự băng hoại của xã hội và sự chiếm đóng của giặc Tàu trên nhiều phần quan trọng của đất nước là bắt nguồn chính từ sự thối nát của nền chính trị, thì tôi đã là một người bạn đồng hành nhỏ của TS Cù Huy Hà Vũ cũng như đông đảo đồng bào đang góp sức vào việc thay đổi thể chế tại Việt Nam. Tôi cũng nhận thức rõ là thể chế cần thay đổi chứ không phải chúng ta cần tiêu diệt những nhân viên công lực trong thể chế cũ, vì vậy tôi hoàn toàn thông cảm với những viên công an mà tôi buộc phải đối diện. Đem lòng thù hận để đòi công lý và tự do là điều ngu xuẩn tai hại nhất mà thực tế đã chứng minh. Nhưng chúng ta cũng chẳng thể nào đạt tới công lý và tự do bằng thái độ đấu tranh nửa vời, ngồi mong chờ kẻ cầm quyền thay đổi hay kêu gọi hòa giải hòa hợp suông.

Trong trường hợp cụ thể đây, tính mạng của một nhà đấu tranh lớn đang lâm nguy. Những ai đã từng chia sẻ các bài viết của TS Cù Huy Hà Vũ, hoặc đã khâm phục những hành động đấu tranh của ông, hoặc đã suy tôn ông lên như một bậc anh hùng, hoặc đã ký tên đòi tự do cho TS là những người trước tiên cần lên tiếng và hành động với mục đích tối thiểu để đòi nhà chức trách thực thi đúng pháp luật về chế độ nhà tù đối với người tù này. Tôi cùng nhiều người sẽ tuyệt thực để đòi hỏi, nhiều người khác sẽ biểu tình hay đến chất vấn nhà chức trách hoặc tác động tạo áp lực quốc tế, lại có đông đảo những người khác viết bài, làm truyền thông, tạo sự kiện thay avatar hình TS, đến thăm hỏi gia đình ông ...v.v... Chúng ta cùng phối hợp, kiên quyết đấu tranh ít nhất là cho những quyền của TS Cù Huy Hà Vũ theo đúng pháp luật Việt Nam hiện hành quy định về chế độ đối với tù nhân.

Đã đến lúc mà để tạo niềm tin về đại cuộc thì chúng ta bắt buộc phải đạt được một số thắng lợi nhất định trong một số vụ việc tiêu biểu. Và nếu chúng ta không thể hiện được cái tình với một nhà bất đồng chính kiến có vị thế đặc biệt như TS Cù Huy Hà Vũ thì ai sẽ tin cái đội dân chủ tự do nhân sĩ trí thức gì gì đó có thể đi hàng đầu cùng nhân dân đấu tranh cho toàn bộ xã hội?

Điểm quan trọng cuối cùng cần lưu ý: Chúng ta đồng hành cùng TS Cù Huy Hà Vũ đến công lý và tự do chứ không bao giờ cổ vũ TS tuyệt thực đến chết. Nhưng nếu rủi ro không mong muốn xảy ra với TS Cù Huy Hà Vũ - con của bậc "khai quốc công thần của chế độ" Cù Huy Cận - thì từ giới trí thức cho đến dân oan mất đất sẽ mất nốt chút hy vọng cuối cùng vào một chút tính người còn sót lại nơi các lãnh đạo đảng cộng sản. Bộ Chính Trị đảng cộng sản Việt Nam đủ thông minh để biết không thể kéo dài mãi thể chế độc đảng và tất cả đều hy vọng hạ cánh an toàn, tuy nhiên mỗi một tính toán sai lầm man rợ của các vị đều tăng thêm nguy cơ là các vị sẽ phải dân chủ hóa đất nước từ trong ống cống.

Nguyễn Văn Dũng

Tuyệt thực ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ lan rộng

Ông Nguyễn Quốc Quân - một trong những người tuyệt thực
để ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ - đang tuyệt thực trước Tòa Bạch Ốc. (Hình: RFA)
Số người tuyên bố tuyệt thực để ủng hộ cuộc tuyệt thực của ông Cù Huy Hà Vũ đã tăng đáng kể trong vài ngày qua. Một số cá nhân, tổ chức quốc tế cũng đã bắt đầu lên tiếng.

Ngoài Bác Sĩ Phạm Hồng Sơn đang tuyệt thực tại Hà Nội, một nhà giáo tên là Thái Bá Tân - sống tại Hà Nội, cô Phạm Thanh Nghiên - sống ở Hải Phòng, một tu sĩ của Phật Giáo Hòa Hảo tên là Võ Văn Thanh Liêm - sống ở An Giang, cũng vừa mới lên tiếng sẽ tuyệt thực để ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ.
 
Trừ nhà giáo Thái Bá Tân, Bác Sĩ Sơn, cô Nghiên, tu sĩ Võ Văn Thanh Liêm đều là cựu tù nhân lương tâm.
 
Ông Cù Huy Hà Vũ, một tiến sĩ luật, bị Tòa án Việt Nam kết án 7 năm tù, với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước,” đang bị giam tại Thanh Hóa, đã tuyệt thực từ ngày 27 Tháng Năm để đòi các quyền lợi mà ông cho là hợp pháp và chính đáng đối với một người tù. Trò chuyện với thân nhân, ông Vũ khẳng định ông không có ý định tự tử nhưng ông sẽ tranh đấu và sẵn sàng chết.

Tại Hoa Kỳ, cũng để bày tỏ sự ủng hộ ông Cù Huy Hà Vũ, ông Nguyễn Quốc Quân đang tuyệt thực bên ngoài Tòa Bạch Ốc. Ông Ðỗ Thành Công vừa tuyên bố ông sẽ tuyệt thực trước Tổng Lãnh Sự Quán Việt Nam ở San Francisco, California. Cả ông Quân và ông Công đều từng là cựu tù chính trị tại Việt Nam.

Mới đây, một tổ chức có tên là “Hội Anh Em Yêu Nước” cũng vừa phát hành lời kêu gọi tuyệt thực ở khu Little Saigon, thành phố Westminster, California để ủng hộ tinh thần bất khuất của ông Cù Huy Hà Vũ và các tù nhân lương tâm khác đang bền bỉ đấu tranh trong lao tù cộng sản.

Cùng thời điểm này, ông Josef Bordat, một tiến sĩ người Ðức, vốn là người khởi xướng thỉnh nguyện thư yêu cầu Quốc Hội Ðức can thiệp để cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam, vừa kể về cuộc tuyệt thực của ông Cù Huy Hà Vũ trên blog của ông. Ông Bordat kêu gọi người Ðức cùng gửi thư cho Ðại Sứ Quán Việt Nam tại Ðức, phổ biến câu chuyện cho công luận, tìm kiếm sự hỗ trợ của các chính quyền, tổ chức quốc tế. Theo ông: Ðừng để người Việt Nam đơn độc khi họ tranh đấu cho một Việt Nam cởi mở, dân chủ, một quốc gia mà ở đó các quyền con người được tôn trọng và bảo vệ!

Tổ chức Ân Xá Quốc Tế cũng mới lên tiếng về trường hợp ông Cù Huy Hà Vũ. Ông Rupert Abbott - một chuyên viên về Việt Nam, Lào, Cambodia của tổ chức này, cho rằng, đòi hỏi của ông Cù Huy Hà Vũ (gửi thư thăm hỏi thân nhân, bạn bè, được gặp vợ không quá 24 tiếng trong phòng riêng, được nhận một số vật dụng không thuộc danh mục cấm và được nhận các tài liệu mà tòa án dùng làm chứng cứ buộc tội để ông kháng cáo) là những đòi hỏi chính đáng và cần được tôn trọng. Ông Abbott cho rằng, cộng đồng quốc tế cần lên tiếng nhiều hơn, hành động nhiều hơn cho những tù nhân lương tâm tại Việt Nam như ông Cù Huy Hà Vũ. Tổ chức Ân Xá Quốc Tế đang kêu gọi Hoa Kỳ, Cộng Ðồng Châu Âu, Úc và các quốc gia Ðông Nam Á lên tiếng về những gì đang xảy ra, tạo ra những áp lực thực sự đối với Việt Nam để thúc đẩy sự thay đổi theo hướng Việt Nam phải tôn trọng nhân quyền nhiều hơn.

(Người Việt)
 
 

5/6/13

THƯ KÊU CỨU KHẨN CẤP của gia đình Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ


Hà Nội, ngày 4/6/2013

THƯ KÊU CỨU KHẨN CẤP

Của gia đình Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ

Kính gửi: - Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước;

- Các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước có lương tri;

- Các nhân sĩ, trí thức, các tín đồ, tôn giáo và mọi tầng lớp

nhân dân yêu chuộng Sự thật – Công lý – Hòa bình;

- Các tổ chức trong và ngoài nước.

Tôi là Nguyễn Thị Dương Hà,

Ở tại 24 Điện Biên Phủ, Ba Đình, Hà Nội,

Cùng đại gia đình xin gửi tới quý vị lời kêu cứu khẩn cấp sau đây:

 

Chồng tôi, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, người đã bị Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam kết án 7 năm tù giam và 3 năm quản chế về tội "Tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam" bằng phiên tòa "công khai xử kín" tại Hà Nội.

Những ai theo dõi và biết đến các hoạt động làm trong sạch đất nước của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đều thấy bản án này là vết nhơ khó rửa sạch của cái gọi là "Nhà nước Pháp quyền Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam". Bởi những điều ông đã nói, đã viết, đã làm đang dần dần được thực tế chứng minh là đúng đắn và xã hội chấp nhận là con đường tiến bộ đưa đất nước đi lên. Song điều đáng chú ý là: con người Cù Huy Hà Vũ yêu nước, thương nhân dân và thao thức đóng góp vì vận mệnh quê hương và tiền đồ dân tộc lại đang bị hành hạ tại nơi giam giữ là Trại giam số 5 – Bộ Công an ở Yên Định, Thanh Hóa.

Đội ngũ quản tù của Trại giam này đã cố tình không hành xử đúng những quy định của luật pháp đối với các tù nhân ở đây và đối với riêng Ts Vũ. Sau lần tố cáo gần đây nhất, mà đơn bị ỉm 180 ngày (Một Trăm Tám Mươi Ngày) không hồi đáp, Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ không còn cách nào khác đã phải tuyệt thực để phản đối.

Đến hôm nay 4 tháng 6 năm 2013, Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ đã tuyệt thực sang ngày thứ 9, tình trạng sức khỏe hết sức nguy hiểm. Tính mạng của ông đang bị đe dọa nghiêm trọng vì ông bị bệnh tim bẩm sinh và nhiều căn bệnh khác phát sinh khi bị giam tù.

Thưa các ông bà, thưa các anh chị em,

Chúng tôi đã nhiều lần gửi đơn tố cáo khẩn cấp đến các vị lãnh đạo, các cơ quan cao nhất của Đảng và Nhà nước, đề nghị trả tự do và trước mắt có chủ trương cải thiện tình trạng giam giữ Ts Cù Huy Hà Vũ. Nhưng cho đến nay, vẫn không có hồi âm nào.

Xin hãy hiệp thông với gia đình chúng tôi trong tình trạng này mà lên tiếng bằng lương tâm mình và khả năng có thể của quý vị nhằm cứu lấy Ts Cù Huy Hà Vũ.

Chúng tôi khẩn thiết gửi lá thư kêu cứu này đến đồng bào, đến các cá nhân, tổ chức trong và ngoài nước, xin hãy cứu lấy chồng tôi, một công dân lương thiện, có học thức, yêu nước, thương dân.

Trân trọng cảm ơn quý vị.

Kính thư

Nguyễn Thị Dương Hà
 

31/5/13

Blogger Trịnh Kim Tiến - Im lặng tức là chết!

Blogger Trịnh Kim Tiến
Bản thân blogger Trịnh Kim Tiến có bố đẻ là nạn 
nhân của bạo hành do công an Việt Nam

Nói, nói nữa và nói mãi, tất cả sự phản đối dường như vô tác dụng đối với ngành tư pháp và công an Việt Nam trong vấn nạn công an sử dụng bạo lực với người dân.

Tôi, một người con có bố bị công an đánh chết, mọi người, những người quan tâm đến tình hình chung trong xã hội, đất nước, hay thậm chí là những người dân thường ngày đêm lo lao động kiếm sống đều biết được rằng sức mạnh của ngành công an trong xã hội hiện nay lớn đến thế nào. Chế độ này đang dần trở thành chế độ công an trị, họ có thể làm những gì họ thích bởi quyền hạn của họ ngày một nhiều, dường như không có một sự chế tài thực sự nào dành cho họ.

Những bản án bất công liên tiếp, những cách xử lý có tính chất bao che đã chứng minh một điều rằng tội ác của lực lượng công an đã được cả ngành tư pháp, bộ máy pháp luật Việt Nam dung túng. Trong khi đó người dân chỉ cần cự cãi lại công an rất dễ bị ghép cho tội danh chống người thi hành công vụ và phải lĩnh án nhiều tháng, năm tù.

Tôi cứ đếm rồi lại đếm, đăng rồi lại đăng ngày càng nhiều tin tức người dân bị công an bạo hành trên facebook của mình. Một lần đăng là một lần rớt nước mắt, cũng là một lần đau xót khi biết được rằng những chuyện đó vẫn tiếp diễn hằng ngày và đang trở thành những câu chuyện hết sức bình thường trước phản ứng bất lực vì sợ hãi của người dân.

Tôi nên làm gì, chúng ta nên làm gì khi mà sự bất công đến hồi man rợ?
"Tôi cứ đếm rồi lại đếm, đăng rồi lại đăng ngày càng nhiều tin tức người dân bị công an bạo hành trên facebook của mình. Một lần đăng là một lần rớt nước mắt, cũng là một lần đau xót"
Blogger Trịnh Kim Tiến
Khi mà thượng sĩ công nổ súng giết người sau khi đã còng tay nạn nhân chỉ phải lĩnh án 2 năm tù giam. Sự phi nghĩa đang diễn ra một cách công khai và trắng trợn nhất mà chúng ta có thể thấy.

Sự việc xảy ra vào ngày 10/12/2012, ông Bùi Văn Lợi (45 tuổi) đi xem đá gà trên sới gà tại Bắc Giang và sau đó kết quả là ông đã bị tên công an giết người Nguyễn Duy Tùng nổ súng bắn chết sau khi đã bị còng tay.

Sau hơn 6 tháng quên lãng, vụ án được đem ra xét xử và kết thúc là bản án 2 năm tù giam cho kẻ sát nhân. Một lần nữa, bộ mặt của Tòa án Bắc Giang, cũng như cả ngành tư pháp Việt Nam tiếp tục bị những kẻ nắm quyền lực, mang danh thi hành pháp luật phỉ nhổ vào.

'Làm gì ngăn chặn?'

Bản thân blogger Trịnh Kim Tiến có bố đẻ là nạn nhân của bạo hành do công an Việt Nam

Tôi nói là một lần nữa bởi đây không phải lần đầu Tòa án Việt Nam kết luận ra được những bản án đáng kinh tởm đến như vậy về những sự vụ công an lạm quyền đánh chết dân. Và câu hỏi đặt ra cho chúng ta bây giờ là chúng ta có thể làm gì để ngăn chặn tình trạng này tiếp diễn?

Chúng ta không thể làm gì vì chúng ta là dân đen, sẽ có rất nhiều người suy nghĩ như vậy. Và chúng ta sẽ thực sự không thể nào thay đổi được hiện trạng này nếu chúng ta tiếp tục nghĩ như vậy. Điều chúng ta cần phải làm hiện nay là lên tiếng để bảo vệ quyền lợi và tính mạng của bản thân, cũng như những người xung quanh. Với diễn biến thực tế, tình trạng này sẽ còn diễn ra và diễn ra mạnh.

Ngày hôm nay có thể là gia đình chúng tôi, ngày mai nỗi đau đó có thể rơi vào gia đình các bạn. Có ai muốn điều đó xảy ra với bản thân mình, tôi chưa từng nghĩ điều đó sẽ xảy đến với gia đình tôi, nhưng khi nó đến, tôi phải học cách chấp nhận và đối mặt. Đừng ngồi im và để sự mất mát đó tìm đến với gia đình mỗi chúng ta trong sự vô cảm của chính mình.

Có vô số những gia đình đã và đang trải qua đau đớn bởi vấn nạn này gây ra. Những vụ án công an giết người rõ ràng nhưng lại bị gắn mác tự tử, tự thương. Và sự im lặng, quên lãng đáng sợ của dư luận khiến nỗi đau chồng chất lên nỗi đau. Chúng ta phải lên tiếng và không chỉ là sự lên tiếng suông được nữa, thật khó để chúng ta còn tin vào những gì họ nói là “vì dân”.
"Ngày hôm nay có thể là gia đình chúng tôi, ngày mai nỗi đau đó có thể rơi vào gia đình các bạn. Có ai muốn điều đó xảy ra với bản thân mình, tôi chưa từng nghĩ điều đó sẽ xảy đến với gia đình tôi, nhưng khi nó đến, tôi phải học cách chấp nhận và đối mặt"
Blogger Trịnh Kim Tiến
Chúng ta cần phải làm gì đó để phản đối những bản án bất công của ngành tư pháp Việt Nam đối với những nạn nhân bị công an lạm quyền đánh và đánh chết. Chúng ta cần phải nói tiếng nói của mình, chúng ta không cam chịu bất công, và yêu cầu đòi hỏi những quyền chính đáng là tính mạng và nhân phẩm của người dân cần phải được tôn trọng.

Vậy chúng ta có thể làm gì khi chúng ta không có quyền trong tay? Chúng ta có quyền biểu tình phản đối, đó là quyền quy định trong Hiến Pháp.

Khi tôi đề cập đến chuyện biểu tình ở đây không có nghĩa là tôi cổ súy cho việc thể hiện bức xúc bằng hành động gay gắt như la hét, ném đá, sử dụng vũ lực, bạo động...

Ý tưởng biểu tình ở đây là sự liên kết bằng những hành động cụ thể cùng những bước chân đồng hành với chúng tôi bằng sự cảm thông, chia sẻ và tâm tình mong muốn sự đổi thay.

Chúng ta phải có hành động phản đối cụ thể để yêu cầu luật pháp hiện hành trả lại công lý cho người dân.

Chúng tôi cần mọi người đi cùng chúng tôi, ủng hộ chúng tôi trong lúc này.
Bài viết phản ánh quan điểm riêng và lối hành văn của tác giả, blogger Trịnh Kim Tiến, người đang sinh sống và làm việc ở Sài Gòn. Bài đã được đăng trên Facebook của tác giả.

Blogger Trịnh Kim Tiến
(BBC)

Facebook Twitter Stumbleupon More