4/10/11

Hai cô giáo tự tử, hai phận người xót xa


Liên tục trong thời gian khoảng 1 tháng lại nay, ngành Giáo dục xảy ra hai vụ cô giáo tự tử. Điều xót xa là, hai giáo viên này điều rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng và đều có những câu chuyện buồn, thậm chí rất buồn liên quan đến hai vị hiệu trưởng. Và, càng nghĩ càng buồn, không biết trong hai vụ này thì vai trò, trách nhiệm của Công đoàn giáo dục ở đâu?


Từ bức di thư của cô Lan


Đến Giấy vay tiền cô Hồng của thầy Trà-Hiệu trưởng 


Từ cái chết do uất ức, tuyệt vọng về vị Hiệu trưởng này 

Trưa ngày 1/9, cô Nguyễn Thị Lan (Giáo viên Trường Tiểu học Hồng Hà, Đan Phương, Hà Nội) đi khỏi nhà, đến suốt đêm và ngày hôm sau vẫn không thấy về. Cả gia đình tá hỏa, sợ có chuyện chẳng lành xảy ra bèn gọi tất cả anh em thân thích chia nhau đi tìm nhưng không có kết quả. Sang ngày hôm sau, 2/9, cái ngày mà dân làng Bồng Lai, (xã Hồng Hà, Đan Phượng, Hà Nội) không khỏi bàng hoàng khi nhận được hung tin cô giáo Nguyễn Thị Lan – giáo viên trường tiểu học Hồng Hà chết dưới lạch nước bãi Tân Bồi. 

Cô Lan chết đi để lại rất nhiều di thư xót xa, uất hận. Đọc những bức di thư này, gia đình mới được biết, cô Lan tự tìm đến cái chết là do quá tuyệt vọng về việc hành xử thiếu tính nhân văn, có dấu hiệu trù dập, xúc phạm danh dự nặng nề cấp dưới của hiệu trưởng. 

Trong bức di thư để lại trên bãi cỏ bên lạch nước Tân Bồi, cô Lan tâm sự: “Những điều muốn nói: Tôi dạy học đã 37 năm. Kết quả đã được các cấp Lãnh đạo trong ngành, các chị em đồng nghiệp cùng trường ghi nhận. 

…Hè 2010 và ngày 30/9/2010, ai cũng nghe rõ, tôi cũng đã trả lời phản đối ngay nhưng cũng không trả lời được hết vì đầu đã ức chế nên những điều ác đó cứ ám trong đầu tôi, tinh thần tôi bị hủy diệt dần trong sự sống… 

Vậy tôi muốn các cấp Lãnh đạo ở Phòng, trường, các anh chị em đồng nghiệp một lời nói nào đó về sự việc này. 

Hiệu trưởng Nguyễn Thị Nụ ( Hiệu trưởng Trường Tiểu học Hồng Hà-PV) làm và nói những điều ác đó với giáo viên thì có xứng đáng làm Hiệu trưởng không?”


Như vậy, lá thư tuyệt mệnh này có liên quan đến việc hàng loạt Cha mẹ học sinh ký tên đòi cô Lan không dạy lớp mà con họ đang học do cô Lan phụ trách và thái độ vô cảm của vị Hiệu trưởng Tiểu học Hồng Hà trước sự việc trên. Vì sau sự việc này, cô Lan đã tìm Hiệu trưởng để giải trình. Thay vì biết lắng nghe, sẻ chia, đồng cảm, tìm hiểu nguyên do và tìm cách xử lí thấu tình đạt lí, cô Hiệu trưởng đã mỉa mai và có những lời nói, cách hành xử làm cho giáo viên này bị ức chế, trầm cảm và rơi vào tuyệt vọng, để rồi tự tìm đến cái chết, một kết cục không thể bi thảm hơn. 

Đến cái chết do nhiều câu chuyện buồn liên quan đến Hiệu trưởng khác 

Câu chuyện buồn về cô giáo Lan-Trường Tiểu học Hồng Hà chưa lắng xuống thì đến vào khoảng 11h sáng nay, 3.10, tại phòng nội trú trường THCS Đồng Lộc, huyện Can Lộc (Hà Tĩnh), nhiều người bàng hoàng phát hiện cô giáo Nguyễn Thị Hồng (sinh 1979) chết ở phòng nội trú trong tư thế treo cổ. Cô Hồng trú quán tại thôn Vĩnh Phúc, xã Thượng Lộc, huyện Can Lộc, là giáo viên dạy Toán Tin tại trường Đồng Lộc, vừa chuyển công tác vào Trường THCS Mỹ Lộc, huyện Can Lộc gần một năm nay nhưng do chưa có chỗ ở ổn định tại nơi dạy mới nên cô Hồng đang được trường THCS Đồng Lộc cho ở tạm. Cái chết của cô làm cho nhiều giáo viên và người dân không khỏi bàng hoàng, sửng sốt. 

Cô Hồng có chồng và hai đứa con, chồng đi xuất khẩu lao động tại Hàn Quốc nhưng đợt này mới trở về quê. Những ngày chồng cô Hồng đi làm ăn xa, hạnh phúc gia đình bị rạn nứt. 

Theo đó, ngày 8/11/2010, cô Nguyễn Thị Hồng (sinh năm 1979, trú quán tại thôn Vĩnh Phúc, xã Thượng Lộc, huyện Can Lộc) - GV Toán Tin trường THCS Đồng Lộc đã làm đơn gửi đến cơ quan chức năng tố cáo: trong khoảng thời gian từ 2/2009 đến 7/2009, ông Nguyễn Công Trà - Hiệu trưởng Trường THCS Đồng Lộc (nơi cô công tác) đã nhiều lần gạ gẫm đòi “quan hệ bất chính” nhưng đều bị cô Hồng cự tuyệt. Sau những lần đòi “quan hệ” bất thành đó, ông Trà đã gây khó dễ cho cô trong công tác. Gần đây nhất là lúc hai trường THCS Trung Lộc, THCS Đồng Lộc sáp nhập thành Trường THCS Trung Đồng, ông Trà lại dọa đề nghị lên cấp trên thuyên chuyển cô đi nơi khác.


Chưa hết, cô Nguyễn Thị Hồng còn tố cáo thầy hiệu trưởng nhà trường đã vay cô (có giấy vay tiền, ký xác nhận và đóng dấu đỏ của hiệu trưởng) 80 triệu đồng nhưng đến nay không thanh toán. “Tôi có cho thầy Nguyễn Công Trà - Hiệu trưởng Trường THCS Đồng Lộc (huyện Can Lộc, Hà Tĩnh) vay với số tiền là 80.000.000Đ (tám mươi triệu đồng). Thời gian cho vay là 3 năm (lãi suất 0,5%/tháng). Lãi và gốc sau 3 năm trả 1 lần (được tính từ ngày vay)”. Giấy vay nợ này được hai bên lập vào ngày 14/03/2008. Người cho vay tiền: Nguyễn Thị Hồng. Xác nhận của Hiệu trưởng Trường THCS Đồng Lộc: Nguyễn Công Trà (đã ký và đóng dấu).

Nghiêm trọng hơn, cô Nguyễn Thị Hồng còn cung cấp cho các cơ quan chức năng một đĩa in sao đoạn video clip quay bằng di động cảnh ông Hiệu trưởng Nguyễn Công Trà trong tư thế “mát mẻ”. 

Vụ việc đã được chuyển cho Cơ quan Công an huyện Can Lộc (Hà Tĩnh điều tra thì hôm nay, chúng tôi nhận được hung tin cô Hồng đã tự tử treo cô trong phòng trợ. 

Vai trò, trách nhiệm của Công đoàn Giáo dục ở đâu? 

Như vậy, trong hai sự việc dẫn đến hai cái chết đau lòng của hai cô giáo này đều có những câu chuyện buồn liên quan đến hai vị hiệu trưởng. Một vị thì có thái độ thờ ơ, vô cảm, có những việc làm, lời nói ác ý làm cho giáo viên dưới quyền của mình bị ức chế nặng nề dẫn đến bị trầm cảm, tự tìm đến cái chết. Còn một vị khác thì lại có những việc làm mà dư luận cho là không minh bạch, trong sáng đối với giáo viên nữ dưới quyền của mình khi chồng họ vắng nhà. Hệ lụy bi thảm về sau là khó tránh khỏi. Để hôm nay, nữ giáo viên của chúng ta cũng cảm thấy vô cùng bế tắc và tìm đến cái chết làm con đường giải thoát duy nhất. Trong cả hai sự việc đều xảy ra trong thời gian dài và có nhiều giáo viên trong trường biết. Lẽ ra, môi trường giáo dục là môi trường nhân ái, sẻ chia; lẽ ra, tổ chức Công đoàn Giáo dục phải đứng lo bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho giáo viên, phải cắt cử người đến với họ trong lúc khó khăn, tuyệt vọng để động viên, an ủi và tìm giải pháp khắc phục. Nhưng ở đây, trong cả hai trường hợp đau lòng trên đều không thấy bóng dáng của tổ chức Công đoàn giáo dục trong trường học.


0 Lời Bình:

Đăng nhận xét

Facebook Twitter Stumbleupon More