Tình hình là sáng nay khoảng 11h, khi truy cập vào Facebook thì đọc được tin những anh em từng đi biểu tình yêu nước đang bị sách nhiễu tại cafe số 8 Quang Trung. Tôi phi vội con ngựa sắt lên đến nơi xem sao.
Chứng kiến sự việc diễn ra trước mắt mình tôi thấy lạ lùng vô cùng. Những người bình thường rủ nhau đi uống cafe mà có gần 100 anh an ninh đứng canh bên ngoài.
Không thể vô được quán vì bị đuổi ra, tôi đành chọn góc khuất ngồi. Nhìn cách các anh công an cư xử với người dân mình sao thấy chua xót quá.
Những người đã tham gia biểu tình để bày tỏ lòng yêu nước của mình đã có mặt ở quan để uống cafe từ sáng sớm, nay tự nhiên bị bắt về đồn làm việc với lý do là nghi ngờ đã gây ra tai nạn. Khi bị mọi người phản đối thì lực lượng công an đã cưỡng chế họ rất thô bạo.
Đang ngồi suy nghĩ sao lại thế nhỉ thì có tiếng động mạnh làm tôi giật mình quay lại.
Trời ạ! Anh Nguyễn Lân Thắng đã bị rất nhiều người không mặc sắc phục đánh đập, dùng áp lực đẩy đi.
Xa hơn chút nữa, anh Chinh Pham cũng bị xô đẩy thô bạo.
Riêng anh Thắng vừa bị đẩy vừa bị túm tóc kéo và bị đánh vô gáy. Có thể đây là nguyên nhân khiến anh ấy bị choáng.
Anh Lã Việt Dũng thì được chăm sóc khá đặc biệt. Có 4 người khiêng anh như đã làm với Nguyễn Chí Đức vào ngày 17/07/2011.
Trời ơi, giữa thủ đô 1001 năm tuổi mà có cảnh hành xử khác nào thời mông muội đâu.
Nghe tin người yêu nước bị bắt , một số bà con giáo dân Thái Hà cũng đến
Về công an quận Hà Đông khi ngồi chờ đợi thì được tin anh Thắng đang choáng khó thở. Nhận được tin nhắn của người nhà anh, tôi chạy vội đi mua thuốc xịt cho anh ấy. Không ai cho mang thuốc vào. May quá có các bác khác bên giáo xứ Thái Hà có mặt ở đó gây áp lực công an mới cho mang thuốc đưa cho anh thắng.
Khi tôi vừa ra ngoài hút điều thuốc được 5 phút thì thấy có tiếng động ầm ĩ trong đồn công an. Vô đến nơi đã thấy anh Thắng đang được đưa lên xe ôtô đưa đi bệnh viện. Nhìn anh ấy chả khác gì một cái xác người mềm oặt, không cử động được.
Những người khác vội vàng chạy xe máy theo ô tô vì sợ lại có chuyện như thời gian vừa rồi "người vào đồn rồi chẳng có ngày ra". Đến nơi khi cấp cứu, anh Thắng kêu đau đầu và khó thở . Vì người nhà anh chưa đến bệnh viện kịp nên công an không cho ai vào bên trong cả. Họ chỉ có cho thở ôxi và tiêm thuốc cho anh.
Khi tôi thắc mắc với bác sĩ về loại thuốc đã tiêm cho anh Thắng thì có một anh công an nói to tiếng rằng: "Đây là thuốc bệnh anh biết gì mà hỏi?". Cuối cùng thì người nhà anh Thắng cũng đã đến. Xung quanh giường bệnh là cả một đội ngũ gần 30 công an cả thường phục và sắc phục canh gác.
Anh Nguyễn Lân Thắng bị CA hành hung phải đưa đi cấp cứu. Trong khi công an lại trả lời "nó chơi thuốc lắc bị sốc nên vậy"
Tôi chợt nghĩ nếu hôm nay mà chậm khoảng 1 giờ nữa, nếu anh Thắng không được đưa đi cấp cứu kịp rồi chuyện gì sẽ xảy ra ? Ngày mai lại có tin từ báo chí rằng thì là đối tượng ngoan cố và có hành động chống đối cộng thêm có tiền sử bệnh gì gì đó và đã .....
Khốn nạn quá. Chưa bao giờ tôi lại nghĩ mình có thể chửi ngoa đến thế khi y tá hỏi công an bệnh nhân này làm sao mà kêu dữ thế thì tay công an đã đáp rằng "nó chơi thuốc lắc bị sốc nên vậy" .
Chiều tối khi quay về lại công an quận Hà Đông, tôi thật xúc động trước tấm lòng của các anh chị em yêu nước. Khi có tin các anh bị bắt, mọi người đã tập trung đến công an để đòi người.
Anh Diện và chị Bình (vợ anh Dũng) vào đồn công an hỏi về việc giữ người, các anh công an không trả lời. Mọi người đưa ra yêu cầu : Nếu bắt người thì phải nói rõ lý do và đưa lệnh, nếu không chúng tôi sẽ đứng ở đây đợi cả đêm.
Hài hước nhất là khi công an quay cảnh những người đứng chờ bị phản đối thì lại xuất hiện một nhóm quần chúng tự phát đến định gây sự.
Cuối cùng thì các anh được thả. Ai cũng vui mừng. Mọi người chào đón nhau bằng những cái ôm xiết thật chặt. Mừng vui đó, nhưng hầu như trên khuôn mặt ai nấy vẫn đượm sự lo lắng cho anh Thắng - người bạn của chúng ta.
Bởi khi tôi viết những dòng này thì anh ấy vẫn còn đang nằm trong bệnh viện bởi những trò bỉ ổi của an ninh thành phố Hà Nội.
0 Lời Bình:
Đăng nhận xét