Chính quyền cộng sản Trung Quốc bị Ngải Vị Vị đẩy vào một tình trạng khó xử: Không thể để Ngải tiếp tục dùng tiếng nói của mình trên Mạng để đòi dân chủ dân quyền, chống tham nhũng, đòi công lí cho những nạn nhân, nhất là các em học sinh bị chết oan trong trận động đất ở Tứ Xuyên. Nhưng làm sao vô hiệu hóa được một nghệ sĩ được toàn cầu biết tiếng, có tranh ảnh triển lãm ở nhiều thủ đô trên thế giới, một kiến trúc sư đã góp phần thiết kế sân vận động “Tổ chim” Thế vận hội Bắc Kinh, làm rạng danh nghệ thuật Trung Hoa đương đại, một “hoàng tử đỏ”, con của nhà đại thi sĩ Ngải Thanh giường cột của chế độ?
Phương kế được coi là tốt nhất để bịt miệng Ngải là viện lí do Ngải trốn thuế để bắt giam Ngải. Lẽ tất nhiên là trong thời gian Ngải bị giam cầm đã có một sự mặc cả: Nếu chịu câm miệng ra nước ngoài sống sung sướng với tiền bán tranh của mình như Ngải đã sống 12 năm ở New York thì sẽ được thả. Còn không thì muốn được tại ngoại phải nộp số tiền thế chân khổng lồ tương đương với gần một triệu euro trong một thời gian rất ngắn ngủi. Chính quyền CSTQ yên chí là không bao giờ Ngải gom góp được số tiền đó nên sẽ chịu khuất phục. Không ngờ là Ngải quyết định thà ở tù chứ không chịu câm miệng. Nhưng cái làm ĐCSTQ đau điếng là đúng một ngày trước khi hết hạn tối hậu thư, hơn 30 ngàn người Trung Quốc đã tự động góp đủ số tiền thế chân để chuộc Ngải ra khỏi nhà tù.
Cộng sản Trung Quốc không chịu thua, tìm một cớ bần tiện hơn: lôi bức ảnh chụp Ngải ngồi khỏa thân chung quanh có 4 người đàn bà, kẻ đứng người ngồi, trần như nhộng, được phát tán trên Mạng cách đây gần 2 năm để kết tội Ngải phổ biến tranh ảnh “pọc nô”.
Lập tức trên Mạng hàng chục Blogger đưa ảnh khỏa thân của chính mình để tỏ tình đoàn kết với Ngải. Đồng thời dư luận Tây phương cũng nhao nhao phản đối không hiểu sao có thể đánh đồng những hình khỏa thân với tranh ảnh làm tình pọc nô được.
Nhưng nếu người Tây phương chỉ nhìn bức ảnh dưới khía cạnh nghệ thuật hiện thực, người Trung Quốc thâm thúy hơn, hiểu ngay bức ảnh muốn diễn tả gì:
Một độc giả gốc Tàu đã bình luận khi nhật báo Le Figaro mục International ra ngày 18-11-11 đăng lại bức ảnh này: “Không phải dễ dàng giảng cho người phương Tây hiểu là hình ảnh khỏa thân của các nhân vật trong tấm hình ẩn chứa nhiều hàm ý và nhiều cách chơi chữ. Nếu không hiểu tiếng Hán sẽ không thể phát hiện được những ý ngầm chứa đựng trong những hình ảnh này”.
Bức ảnh gồm 5 người trần truồng mang tên là: “Nhất Hổ, Bát Nhũ” (One tiger, Eight breasts):
“Nhất Hổ” là Ngải Vị Vị ngồi ghế bành ở giữa.
“Bát nhũ” (Tám vú) là 4 người đàn bà đứng và ngồi chung quanh Ngải Vị Vị:
Ngải Vị Vị ngồi phệ bụng chính giữa tượng trưng đảng cộng sản, tay trái đặt trên đùi trái (tượng trưng cực tả), bàn tay phải che “của quý” nói theo âm Hán là “che giấu trung ương” cùng âm với “đảng trung ương”, nghĩa là đảng Cộng sản.
Sự lựa chọn bốn người đàn bà cũng có ý nghĩa: Mỗi người tượng trưng một thành phần trong xã hội:
Người đàn bà ngồi trên ghế đẩu góc trái tượng trưng giới trí thức: Tuy ngồi chĩnh chệ nhưng ghế không có lưng dựa, tượng trưng giới trí thức có địa vị vững chãi trong xã hội nhưng mềm yếu. Ghế không có dựa lưng đọc âm tiếng Hán là “Không có thể nương tựa” cùng âm với “không được sự tin cậy”.
Người đàn bà thứ hai đứng cạnh, một tay che miệng, mép hơi nhếch, không biết muốn cười cầu tài hay muốn chế nhạo, không che giấu gì chỗ kín của mình, tiến tới gần người đàn ông và có ý muốn ngồi ghế bên cạnh. Người đàn bà sồn sồn này tượng trưng giới truyền thông luôn luôn muốn được lòng chính quyền.
Người đàn bà thứ ba ở phía cực tả mập thu lu, đeo đầy nữ trang (biểu hiệu sự giầu sang), ngồi ghế có dựa lưng ngay sát với ghế của người đàn ông, tượng trưng giới đại gia bao giờ cũng đi đôi với chính quyền.
Người đàn bà thứ tư như một cô gái khép nép đứng lấp ló sau lưng người đàn ông khiến chỉ trông thấy cái đầu, tượng trưng tầng lớp nhân dân bị bỏ quên.
Lần đầu tiên CSTQ bắt chước những thủ đoạn của đàn em CSVN: Cũng kết tội Ngải Vị Vị trốn thuế như CSVN đã làm với ký giả Điếu Cày. Cũng trưng bức ảnh khỏa thân của Ngải Vị Vị như ĐCSVN trưng hai bao cao su vứt trong phòng ngủ của Cù Huy Hà Vũ, để kết tội Ngải đã đóng trò con heo. Chỉ khác là Ngải Vị Vị được cả mấy chục ngàn dân Mạng Trung Quốc sẵn sàng gom góp cả triệu đô la trong một thời gian vài ngày của tối hậu thư để cứu Ngải ra khỏi nhà tù, còn Điếu Cày không biết ngày nào được ra và dẫu cho ĐCSVN có đòi tiền chuộc, chắc giỏi lắm là có được 300 người gom góp được nhiều lắm là vài trăm đô la, không đủ để vợ con Điếu Cày nấu nồi cháo cầm hơi.
© Uyên Phong
http://www.danchimviet.info/archives/47133
Cộng sản Trung Quốc không chịu thua, tìm một cớ bần tiện hơn: lôi bức ảnh chụp Ngải ngồi khỏa thân chung quanh có 4 người đàn bà, kẻ đứng người ngồi, trần như nhộng, được phát tán trên Mạng cách đây gần 2 năm để kết tội Ngải phổ biến tranh ảnh “pọc nô”.
Lập tức trên Mạng hàng chục Blogger đưa ảnh khỏa thân của chính mình để tỏ tình đoàn kết với Ngải. Đồng thời dư luận Tây phương cũng nhao nhao phản đối không hiểu sao có thể đánh đồng những hình khỏa thân với tranh ảnh làm tình pọc nô được.
Nhưng nếu người Tây phương chỉ nhìn bức ảnh dưới khía cạnh nghệ thuật hiện thực, người Trung Quốc thâm thúy hơn, hiểu ngay bức ảnh muốn diễn tả gì:
Một độc giả gốc Tàu đã bình luận khi nhật báo Le Figaro mục International ra ngày 18-11-11 đăng lại bức ảnh này: “Không phải dễ dàng giảng cho người phương Tây hiểu là hình ảnh khỏa thân của các nhân vật trong tấm hình ẩn chứa nhiều hàm ý và nhiều cách chơi chữ. Nếu không hiểu tiếng Hán sẽ không thể phát hiện được những ý ngầm chứa đựng trong những hình ảnh này”.
Bức ảnh gồm 5 người trần truồng mang tên là: “Nhất Hổ, Bát Nhũ” (One tiger, Eight breasts):
“Nhất Hổ” là Ngải Vị Vị ngồi ghế bành ở giữa.
“Bát nhũ” (Tám vú) là 4 người đàn bà đứng và ngồi chung quanh Ngải Vị Vị:
Ngải Vị Vị ngồi phệ bụng chính giữa tượng trưng đảng cộng sản, tay trái đặt trên đùi trái (tượng trưng cực tả), bàn tay phải che “của quý” nói theo âm Hán là “che giấu trung ương” cùng âm với “đảng trung ương”, nghĩa là đảng Cộng sản.
Sự lựa chọn bốn người đàn bà cũng có ý nghĩa: Mỗi người tượng trưng một thành phần trong xã hội:
Người đàn bà ngồi trên ghế đẩu góc trái tượng trưng giới trí thức: Tuy ngồi chĩnh chệ nhưng ghế không có lưng dựa, tượng trưng giới trí thức có địa vị vững chãi trong xã hội nhưng mềm yếu. Ghế không có dựa lưng đọc âm tiếng Hán là “Không có thể nương tựa” cùng âm với “không được sự tin cậy”.
Người đàn bà thứ hai đứng cạnh, một tay che miệng, mép hơi nhếch, không biết muốn cười cầu tài hay muốn chế nhạo, không che giấu gì chỗ kín của mình, tiến tới gần người đàn ông và có ý muốn ngồi ghế bên cạnh. Người đàn bà sồn sồn này tượng trưng giới truyền thông luôn luôn muốn được lòng chính quyền.
Người đàn bà thứ ba ở phía cực tả mập thu lu, đeo đầy nữ trang (biểu hiệu sự giầu sang), ngồi ghế có dựa lưng ngay sát với ghế của người đàn ông, tượng trưng giới đại gia bao giờ cũng đi đôi với chính quyền.
Người đàn bà thứ tư như một cô gái khép nép đứng lấp ló sau lưng người đàn ông khiến chỉ trông thấy cái đầu, tượng trưng tầng lớp nhân dân bị bỏ quên.
Lần đầu tiên CSTQ bắt chước những thủ đoạn của đàn em CSVN: Cũng kết tội Ngải Vị Vị trốn thuế như CSVN đã làm với ký giả Điếu Cày. Cũng trưng bức ảnh khỏa thân của Ngải Vị Vị như ĐCSVN trưng hai bao cao su vứt trong phòng ngủ của Cù Huy Hà Vũ, để kết tội Ngải đã đóng trò con heo. Chỉ khác là Ngải Vị Vị được cả mấy chục ngàn dân Mạng Trung Quốc sẵn sàng gom góp cả triệu đô la trong một thời gian vài ngày của tối hậu thư để cứu Ngải ra khỏi nhà tù, còn Điếu Cày không biết ngày nào được ra và dẫu cho ĐCSVN có đòi tiền chuộc, chắc giỏi lắm là có được 300 người gom góp được nhiều lắm là vài trăm đô la, không đủ để vợ con Điếu Cày nấu nồi cháo cầm hơi.
© Uyên Phong
http://www.danchimviet.info/archives/47133
0 Lời Bình:
Đăng nhận xét