Diễn đàn Khơi Nguồn Trí Thức là một sân chơi của những bạn trẻ lập ra nhằm chia sẻ, trao đổi và khuyến khích lẫn nhau kinh nghiệm trong học tập, trong công việc và có cả tư vấn những kiến thức cần trang bị căn bản trong cuộc sống đối với các bạn sinh viên đang băn khoăn với lựa chọn nghề nghiệp của mình.
Chủ Nhật ngày 18/03/2012, buổi offline đầu tiên của diễn đàn đã diễn ra tại một quán cafe tại Sài Gòn sau khi gặp nhiều “trở ngại” trong việc chọn địa điểm.
Chia sẻ về những khó khăn bước đầu cho buổi ra mắt của diễn đàn Khơi Nguồn Trí Thức, chuyên gia quản trị chiến lược Hoàng Ngọc Diệp đã viết:
Nghệ thuật nhiễu tần
Một cụm từ mới cho chuyện sáng nay!!! (buổi offline của diễn đàn vào chủ nhật ngày 18/3/2012).
Một nhóm bạn trẻ chừng 40 người, hầu hết là sinh viên các trường đại học và vài bạn đã tốt nghiệp và có doanh nghiệp riêng, hẹn nhau gặp gỡ vào sáng nay tại một quán cafe trên đường Sư Vạn Hạnh nối dài với mục đích tạo ra một nhóm giao lưu về các kỹ năng cần thiết cho việc học và chuẩn bị cho công việc sau khi tốt nghiệp. Họ có mời tôi tham dự để hướng dẫn và tôi nhận lời.
Đúng ra là họ dự tính tổ chức tại 1 quán cafe tại Quận 1, cách đây vài ngay chủ quán này cho họ biết là bên an ninh không cho phép! Họ dọn qua một quán khác bên Quận 3, rồi chiều hôm qua họ cũng bị chủ quán này từ chối vì cùng lý do, cho nên tôi cũng rất tò mò phải đi cho biết tại sao như thế!
Khi tôi đến, trên lầu rất vắng, âm nhạc văng vẳng nhẹ nhàng, không khí vô cùng hay. Một dãy bàn đã sắp sẵn cho chừng 40 người rất đẹp. Chỉ có vài anh em ngồi uống cafe trên lầu này. Mọi thứ có vẻ chuẩn bị khá chu đáo!
Một trong những anh em cùng tổ chức tới chào và nói nhỏ với tôi: "Chú ơi, thông cảm cho tụi cháu nhé, có khi sáng nay lại tiếp tục 'Tom and Jerry' nữa đó!", tôi bảo bạn này cứ để xem sao.
Chừng 5 phút sau, quản lý lên bắt nhóm phục vụ sắp xếp lại bàn ghế không cho nối các bàn lại cho 40 người vì theo lệnh! Hỏi lệnh của ai thì họ lấm lét không nói.
Chừng 10 phút sau, tuy có chừng gần 10 anh em lên lầu, các bạn trẻ cho tôi biết, số còn lại bị ngăn không cho lên lầu. Một số đông anh em không được lên lầu thì bỏ về, còn lại chừng 5 – 6 người vẫn ở lại dưới sân. Một trong những anh em tổ chức xuống yêu cần giải thích và sẵn sàng làm sáng tỏ vấn đề thì những anh em này đề được CHO lên.
Tuy nhiên, ngay sau đó, tuy có mười mấy anh em cùng ngồi chung nhưng không thể nói chuyện được vì quản lý quán café ĐƯỢC chỉ thị mở nhạc metal rock lớn hết mức! Lớn đến nỗi không ai nói chuyện với ai được ngoại trừ phải hét với nhau!
Sau vài phút, tôi quyết định ra về ngay vì ngồi đó như bị tra tấn! Tôi dặn anh em nếu thích tiếp tục thì đến 1 quán café khác ở Quận 1 để gặp nhau! Cuối cùng, sau khi mất chừng 30 phút để di chuyển, chừng 20 anh em cũng vẫn cứ ngồi được với nhau và giao lưu rất vui kéo dài vài giờ!
Điều buồn cười là họ không có bất kỳ một lý do gì để ngăn cản ai hay bắt bớ ai hết, nhưng họ có khả năng rất “mafia” là dọa chủ quán café không để anh em tụ tập uống café đàm đạo! rồi khi không được nữa thì tiếp tục trò “mafia” là không cho anh em lên lầu để cùng những người khác cùng uống cafe với nhau! Rồi cuối cùng họ áp dụng trò mèo cực kỳ con nít là ép quản lý quán mở nhạc rock chát chúa để không ai có thể nói chuyện được hết!
Tôi đặt cho những trò mèo trên là “Nghệ Thuật Nhiễu Tần” của một bọn con nít ranh vặt! Nó vừa giống như làm nhiễu tần số để thiên hạ không thể liên lạc với nhau, mà cũng vừa là cấm cản anh em lên tầng trên để gặp gỡ bạn hữu một cách phạm pháp!
Một trong những admin của diễn đàn Khơi Nguồn Tri Thức cũng đã chia sẻ:
Xã hội chúng ta đang sống là sự thừa hưởng của thế hệ trước, dù tốt hay xấu chúng ta vẫn là một phần trong đó. Không ai có thể miễn nhiễm đối với những tác động của nó lên đời sống của mỗi người. Dù muốn hay không chúng ta vẫn sống trong sự tương quan lẫn nhau bởi chúng ta là " animal rationabile" (con vật biết suy tư)
Bạn không thể vui khi bạn mình đang buồn, bạn không thể an toàn trong một môi trường đầy rẫy tệ nạn, bạn không thể học tốt trong một môi trường giáo dục cổ hủ, lạc hậu, cũng như bạn không thể phát triển trong một đất nước kém phát triển...
Những suy nghĩ băn khoăn về một thế hệ sau là nền tảng ý nghĩa cuộc sống của tôi ngày hôm nay. Và trong sức nhỏ bé của mình, tôi muốn làm điều gì đó cho xã hội.
Có thể "các anh" nghi ngờ, rồi ngăn cản, hay thậm chí phá hoại. Bởi các anh không tin những sự khác biệt nằm ngoài tư tưởng mà các anh được dạy. Nhưng các anh nên tin một điều rằng ai cũng muốn điều tốt nhất cho con cái mình.
Không có quà tặng nào tốt hơn là một môi trường sống trong sạch, nơi con tôi, con "các anh" và con của những người khác có thể sống với đúng giá trị của bản thân, đúng với phẩm giá con người.
Xem thêm diễn biến những “trở ngại” mà diễn đàn gặp phải tại đây:
0 Lời Bình:
Đăng nhận xét